THẠCH HẦU - Trang 178

Mã nuốt nước bọt và dùng một chiếc khăn tay trắng lau mặt. “Ai trong

chúng ta chả thích bài bạc? Vâng, vâng.”

“Vậy cho tôi biết: Kẻ nào can thiệp vào mối cờ bạc của ông? Một hội

khác? Hay hội Tam điểm? Hay một băng nhóm Mẽo nào đó? Cảnh sát? Tôi
có thể nói chuyện với chúng. Tôi có quan hệ trong khắp chính phủ. Mối
quan hệ của tôi ở mức rất cao. Tôi có thể đảm bảo không ai làm phiền sòng
bài của ông.”

“Vâng, vâng. Lúc nào ở đó chả có vấn đề nhỉ? Mặc dù vậy không phải

tại người Trung Quốc, mà là tụi cảnh sát. Lũ người Ý nữa. Sao bọn chúng
lại gây lắm rắc rối cho chúng tôi thế chứ? Tôi không biết. Lũ trẻ trâu,
chúng đánh bom chúng tôi, đánh đập khách hàng và cướp sòng.”

“Tụi Ý,” Quỷ trầm tư. “Chúng được gọi là gì nhỉ? Cái tiếng hạ cấp...

tôi chẳng nghĩ ra.”

“Wops,” Mã nói bằng tiếng Anh.

“Wops.”
Mã cười. “Chúng dùng chỉ những người như anh đấy.”
“Của tôi ư?”

“Dân nhập cư. Wop nghĩa là “without passport” (không có hộ chiếu).

Khi dân vượt biên Ý tới đây nhiều năm trước mà không có giấy tờ, bọn họ
được đánh dấu là WOP. Từ đó mang nghĩa rất xúc phạm.”

Quỷ nhìn quanh phòng và cau mày.
“Anh có cần gì không?” Mã hỏi.

“Ông có bút dạ loại dày không? Hay có lẽ ít sơn?”
“Sơn ư?” Mắt Mã đánh theo ánh mắt Quỷ. “Không. Nhưng tôi có thể

gọi trợ lí ở dưới nhà. Tôi sẽ bảo cô ta kiếm một ít. Bất kể điều gì anh muốn,
tôi cũng làm. Bất kể điều gì.”

“Chờ đã,” Quỷ nói, “việc ấy không cần thiết nữa. Tôi có ý khác rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.