THẠCH HẦU - Trang 244

ly nhỏ rượu scotch trên tay ghế xe lăn.

“Nó không được đầy lắm,” nhà tội phạm học lẩm bẩm với cô. Nhưng

cả Lincoln và cô đều hiểu ẩn hàm của câu ấy là: cảm ơn.

Cô nháy mắt đáp lại.
Anh rít sâu nhờ một cái ống hút và cảm thấy thứ rượu ấm nóng đốt

cháy khoang miệng và cổ họng mình.

Thêm một ngụm nữa.

Anh tận hưởng ly rượu nhưng phát hiện ra nó chẳng làm nguôi ngoai

chút nào sự thất vọng hay sốt ruột trong anh trước tốc độ tiến triển chậm
chạp của vụ án. Mắt anh lang thang tới chỗ cái bảng trắng. Một dòng ghi
chú thu hút ánh mắt anh.

“Sachs,” anh gọi. “Sachs!”
“Sao?”

“Tôi cần một số điện thoại. Thật nhanh.”

Quỷ ôm khẩu súng Model 51 tì trên má mình.
Lớp kim loại ấm nóng, mùi dầu thơm và dầu bôi trơn ngọt ngào đem

lại cho hắn sự an tâm. Đúng là hắn muốn có một khẩu súng mới, cái gì đó
to hơn và đáng tin cậy hơn, chẳng hạn như khẩu Uzi hoặc Beretta mà hắn
đã làm mất trên tàu Dragon. Nhưng đây là một khẩu súng may mắn, thứ
hắn đã có từ nhiều năm nay. Hắn tin rằng nó may mắn bởi cách hắn có
được khẩu súng này: có lần ở gần Đài Bắc hắn đã tới một đền thờ để cầu
nguyện. Kẻ nào đó mách với cảnh sát là hắn đang ở trong đền và hai cảnh
sát đã chặn bên ngoài khi hắn xuống thang. Mặc dù vậy một trong hai
người, có lẽ ngập ngừng khi phải rút súng trước cửa Phật, tay chân lóng
ngóng và đã thả rơi chính khẩu súng này xuống thảm cỏ. Quỷ đã nhặt nó
lên, bắn chết cả hai cảnh sát trẻ rồi trốn thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.