THẠCH HẦU - Trang 43

Sau khi họ chặn được chiếc tàu, bắt Quỷ và điều tra hiện trường xong,

Rhyme những tưởng sự dính dáng của mình với vụ án này thế là đã hết.
Anh sẽ quay lại chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật của mình. Nhưng giờ anh biết
là mình không thể bỏ qua vụ án được nữa. Bản năng thợ săn trong anh đòi
phải tìm được kẻ này và mang hắn ra trước vành móng ngựa.

Điện thoại của Dellray lại đổ chuông và anh ta trả lời. Sau một cuộc

trò chuyện ngắn gọn anh ta dùng một ngón tay dài gập nắp máy.

“Chuyện là thế này. Đội tuần tra duyên hải nghĩ là có hai chiếc bè có

động cơ đang hướng vào đất liền.” Anh ta đi đến chỗ bản đồ và chỉ. “Có thể
là ở quanh chỗ này. Easton - một thị trấn nhỏ trên đường tới Orient Point.
Họ không thể đưa trực thăng ra ngoài đó trong lúc cơn bão hoành hành thế
này, nhưng họ đã cử thêm mấy xuồng máy nữa tới tìm kiếm những người
còn sống và chúng ta sẽ báo đội ở Cảng Jefferson tới đợi sẵn chỗ mấy cái
bè đang chạy vào.”

Alan Coe cào mái tóc đỏ, chỉ sẫm màu hơn tóc Sachs một chút, và nói

với Peabody, “Tôi muốn ra đó.”

Giám sát viên của INS trả lời đầy mỉa mai, “Tôi đâu phải người quyết

định chuyện nhân sự ở đây.” Một câu bình luận không mấy tinh tế về
chuyện Dellray và FBI mới là người điều khiển vụ án, trong mấy ngày vừa
qua cả hai đã tung ra không ít những câu ăn miếng trả miếng đại loại như
vậy.

“Có được không Fred?” Coe hỏi.
“Không,” điệp viên còn đang mải suy nghĩ trả lời.
“Nhưng tôi...”

Dellray lắc đầu mạnh hơn. “Cậu không làm gì được đâu, Coe. Nếu họ

bắt được hắn, cậu sẽ được thẩm vấn hắn trong trại giam. Cứ việc bắn bao
nhiêu câu hỏi cũng được. Nhưng lúc này là tác chiến để điều tra và đó
không phải chuyên môn của cậu.”

Đặc vụ trẻ đã cung cấp thông tin hữu ích về Quỷ nhưng Rhyme nghĩ

anh ta là người rất khó để cùng làm việc. Anh ta vẫn còn cáu giận về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.