THẠCH HẦU - Trang 41

nổi của thuyền trưởng Sâm, đội thủy thủ của ông cùng rất nhiều người khác
mà Trương đã coi là bạn trong nhiều tuần vừa qua.

“Hắn đánh đắm con tàu rồi.”
Giọng Lon Sellitto chỉ còn là tiếng thì thào. “Chúa ơi.” Chiếc điện

thoại rơi khỏi tai anh.

“Cái gì?” Peabody kinh ngạc. Một bàn tay mập mạp đưa lên cặp kính

to cộ của ông và tháo nó ra. “Hắn đánh đắm tàu ư?”

Viên thanh tra gật đầu xác nhận một cách u ám.
“Chúa ơi, không,” Dellray nói.

Đầu Lincoln Rhyme - một trong vài bộ phận thân thể hiếm hoi của anh

còn hoạt động được - quay về phía hai cảnh sát to lớn. Quá kinh ngạc trước
tin tức này, anh cảm thấy hơi nóng chảy rần rật trong toàn bộ cơ thể mình -
tất nhiên đó chỉ là cảm giác, bởi nó không tồn tại từ cổ anh trở xuống.

Dellray ngừng đi lại, Peabody và Coe nhìn nhau chằm chằm. Selittto

nhìn xuống sàn gỗ màu vàng trong lúc nghe lại lần nữa trên điện thoại rồi
ngước lên. “Jesus ơi, Linc, con tàu chìm rồi. Cùng với tất cả mọi người trên
đó.”

Ôi không...

“Đội tuần tra duyên hải không biết chính xác chuyện gì đã xảy ra

nhưng họ bắt được tín hiệu của một vụ nổ dưới nước và mười phút sau
Dragon biến mất khỏi ra-đa.

“Thương vong ra sao?” Dellray hỏi.
“Không biết. Xuồng máy vẫn còn cách đó vài hải lý. Và họ không biết

địa điểm - trên tàu Dragon không một ai kịp phát tín hiệu cấp cứu nào cả.
Họ đang gửi tọa độ chính xác.”

Rhyme nhìn vào bản đồ Long Island, phần đuôi phía đông của nó tẽ ra

như hình chiếc đuôi cá. Mắt anh dò theo miếng dán màu đỏ đánh dấu vị trí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.