THẠCH HẦU - Trang 39

Ở phía trước, cô vợ trẻ tên Rose đang nói, “Làm ơn đi thôi!”
Trương xoay cái bè vào giữa một con sóng lớn để không bị lật úp. Đến

lúc họ đứng vững lần nữa Trương trông thấy một thoáng màu cam cách họ
khoảng năm mươi mét, nhấp nhô lên xuống. Chính là cái bè của Quỷ. Tên
xà thủ đang lao về phía họ. Một cơn sóng dâng lên giữa hai cái bè và họ
mất dấu nhau trong chốc lát.

Trương mở hết tốc lực và quay lại chỗ người đàn ông đang chìm.

“Nằm xuống, tất cả mọi người nằm xuống!”

Anh xoay động cơ lại ngay lúc họ tới chỗ Lý, vươn người qua thành

bè bằng cao su và tóm lấy vai người kia, kéo anh ta lên. Lý đổ ập xuống sàn
bè, ho dữ dội. Lại có tiếng súng. Một bụm nước bắn lên gần chỗ họ khi
Trương tăng tốc cho chiếc bè chạy vòng quanh Dragon, để con tàu chìm
nằm chắn giữa họ và Quỷ một lần nữa.

Xà thủ mất tập trung và quay khỏi chỗ họ một lát khi hắn trông thấy

vài người nữa trên mặt nước, các thủy thủ đang nổi bập bềnh nhờ những
chiếc áo phao màu cam, cách hắn khoảng hai ba mươi mét. Quỷ tăng hết
tốc lực về phía hai người đó.

Hiểu ra rằng kẻ kia sắp tới giết mình, đám thủy thủ tuyệt vọng vẫy tay

với Trương và điên cuồng bơi tránh khỏi chiếc bè đang tới. Trương đánh
giá khoảng cách tới chỗ họ, tự hỏi mình có thể tới được đó trước khi xà thủ
tới gần đủ để bắn trúng hay không. Màn sương và cơn mưa - cùng với
những con sóng cuộn trào - sẽ khiến Quỷ rất khó bắn trúng. Phải, anh nghĩ
mình có thể làm được. Anh đã chuẩn bị bật máy.

Đột nhiên một giọng nói vang trong tai anh. ‘‘Không, đã đến lúc đi

rồi.”

Người nói chính là cha anh, ông Trương Kiệt Chi; ông già đã phải bò

cả người trên đầu gối để tới gần chỗ con trai hơn. “Hãy mang gia đình con
đến chỗ an toàn.”

Trương gật đầu. “Vâng, Baba,” anh dùng cách xưng hô thân mật của

người Trung Quốc thay cho từ “cha.” Anh nhắm cái bè về hướng bờ biển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.