THẠCH HẦU - Trang 37

CHƯƠNG

NĂM

Khoảng mười hai người đang nằm dưới chân anh trong vũng nước

lạnh ở sàn bè cứu sinh, bị kẹt giữa hàng tấn nước bên dưới và làn mưa như
thác đổ bên trên. Hai bàn tay họ đang tuyệt vọng bấu víu sợi dây thừng
buộc vòng quanh chiếc bè cam.

Vị thuyền trưởng bất đắc dĩ của bè cứu sinh Sam Trương nhìn một

vòng các hành khách của mình. Hai gia đình, gia đình anh và nhà họ Vũ,
đang túm tụm ở cuối chiếc bè quanh anh. Phía trước là bác sĩ John Tống và
hai người khác đã thoát khỏi căn hầm. Trương chỉ biết tên của họ là Châu
Hoa và vợ, Rose.

Một con sóng lao qua đầu họ, làm đám người bất hạnh ướt thêm nữa.

Vợ của Trương, Mỹ Mỹ, cởi áo khoác để quấn quanh đứa con gái bé nhỏ
của người đàn bà mặt sẹo. Trương chợt nhớ ra tên con bé là Bảo Nhi, nghĩa
Đứa trẻ quý báu; con bé đã trở thành phước lành của họ trong chuyến đi
này.

“Đi thôi!” Vũ kêu. “Vào bờ đi!”
“Chúng ta phải tìm những người khác nữa.”

“Hắn sẽ bắn chúng ta mất!”
Trương nhìn mặt biển sôi sục. Nhưng chẳng thấy bóng dáng Quỷ đâu

cả. “Chúng ta sẽ đi ngay thôi. Nhưng phải cứu tất cả những ai còn có thể.
Tìm họ đi!”

Cậu thanh niên mười bảy tuổi William lồm cồm bò dậy và nheo mắt

nhìn qua màn mưa mau. Cô con gái của Vũ cũng bắt chước làm theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.