THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 111

A Pa là người biết rõ nhất bệnh tình của mình. Thời trẻ ông đã quá

phung phí sức lực cho những cuộc đánh đấm, chém giết, những cuộc ăn
chơi trác táng của giới giang hồ. Ngày ấy, sau mỗi cuộc cướp bóc, nhóm
giang hồ của ông thường uống rượu, hút thuốc phiện, chơi gái thâu đêm
suốt sáng. Có những trận chiến gặp cao thủ ông đã phải liều thân tả xung
hữu đột để cứu đồng bọn, bị đối phương nện cho những đòn hiểm độc, chí
mạng. Trước đây nhờ sức trai trẻ đã lấn át được những đòn đánh ấy. Nhưng
bây giờ khi ông đã có tuổi chúng bắt đầu phát tác. Cơn đau trong lồng ngực
thúc lên khiến ông khó thở.

Sau tiếng ho khùng khục, A Pa gọi:

- A Pẩu đâu, lấy cho cha cái gậy!

- Cha đi đâu? - A Pẩu hỏi.

- Cha ra ngoài trời một tý. Nằm trong nhà mãi chẳng khoẻ đâu.

Nhận chiếc gậy từ tay A Pẩu, A Pa kéo nó đi theo. Đến một gốc cây

to, gần đường lên đỉnh Mã Lỳ, A Pa ngồi xuống thở. Ông bẻ đôi chiếc gậy,
lôi ra từ trong lõi gậy một tờ giấy dó. Trên đó viết những chữ nho bằng
mực Tầu, loại không thấm nước. Ông đưa cho A Pẩu đọc, rồi bảo nó:

- Đây là những lời cha để sẵn cho con. Đọc xong con khắc biết trong

đó viết gì. Nhưng cha dặn con điều này: Nếu gặp lại Chứ Đa thì hai đứa
nên kết nghĩa với nhau, coi nhau như anh em, dựa vào nhau mà sống.

A Pa ôm ngực ho một hồi dài, lát sau ông nói tiếp:

- Ở phiến đá thứ ba, đếm từ hướng Đông về hướng Tây, có giấu phía

dưới một vật. Nhưng con phải đọc xong tờ giấy này mới được lật phiến đá
đó lên. Nếu làm không đúng như cha dặn thì... hụ... hụ... hụ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.