THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 30

“có ma quỷ hiện hình” mỗi khi trái gió giở giời, thành ngôi nhà bất khả
xâm phạm của lão. Từ ngày Pủ Sá chọn hang đá này làm nơi ẩn cư, dân bản
Sủng Pả ít người dám đến gần. Lão thường đi suốt ngày, tối mới về hang
luyện võ, nấu nướng, ăn uống, rồi ngủ. Một số người ở bản Sủng Pả từng
nhìn thấy lão luyện võ Tàu vào những đêm trăng mờ phía ngoài cửa hang.
Lão đi quyền cứ như mãnh hổ. Chân tay lão cứng như sắt nhưng rất hoạt.
Khi lão múa võ, tiếng quật gió từ tay chân lão kêu vù vù. Lão nhào lộn trên
bãi đá nhọn nhẹ như không. Thỉnh thoảng lão cao hứng chộp lấy những
tảng đá to bằng nửa con bò ném xuống vực sâu. Tiếng đá lăn kinh thiên
động địa, gây náo loạn cả một vùng. Mỗi lần về Sủng Pả tìm mua da lông
thú, mua thuốc phiện, Pủ Sá thường đem theo hai con ngựa. Một con lão
cưỡi, một con chuyên thồ hàng. Lão chỉ đi một mình, bên hông luôn luôn
mang theo thanh kiếm dài.

Gặp “đầu lĩnh” Sùng Chứ Đa, Pủ Sá hơi bất ngờ vì đó chỉ là một thằng

trai mới lớn. Nhưng nhìn kỹ lão thấy ở Chứ Đa có những nét khác thường
nên rất chú ý đến thằng trai này. Một lần lão rủ Chứ Đa đi theo lão về Dú
Già - một bản nổi tiếng có nhiều loại da thú tốt - để xem lão trổ tài mua
bán. Sau chuyến đi ấy, Pủ Sá quyết định chọn Chứ Đa làm hầu cận cho
mình. Hắn nghĩ xa rằng, muốn ngày càng giàu có, ngày một thêm thế lực
thì phải có những kẻ hầu cận giỏi giang, mà Chứ Đa là một kẻ như vậy.

Một hôm Pủ Sá hỏi Chứ Đa:

- Mày có thích học võ không?

Chứ Đa không biết võ là gì, bèn hỏi lại:

- Võ là gì mới được chứ?

- Là luyện cho người mình khoẻ mạnh, chân tay cứng cáp, nhanh nhẹn

để đánh nhau được với nhiều người. Muốn không bị ai bắt nạt thì cần phải
học võ. Muốn hơn người và sai khiến được người khác thì phải giỏi võ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.