THẠCH TRỤ HUYẾT - Trang 64

- Nó đi rồi.

- Đi đâu?

- Tôi không biết. Lúc đi nó không nói gì cả.

- Hầy dà, không được rồi!

Pủ Sá sầm sầm bỏ đi. Một lúc sau lão túm cổ A Pẩu lôi về. Pủ Sá bắt

A Pẩu quì gối xuống đống đá nhọn, rồi quát:

- Sao mày để thằng Chứ Đa đi một mình?

- Tôi ghét nó! - Thằng A Pẩu nói ấm ức.

Pủ Sá cười sằng sặc. Tiếng cười của lão bỗng tắt đột ngột. Lão nghiến

răng kèn kẹt, tay chỉ vào mặt A Pẩu, quát lớn:

- Mày đánh nó không được thì tức à? Hỏng rồi. Quì ở đây đến tối,

nghe chưa?

Thấy A Pẩu bị phạt, Chứ Đa lấm lét nhìn Pủ Sá. Lát sau nó đánh bạo

đến bên lão Pủ Sá, nói ngập ngừng:

- Pủ Sá à, tại tôi tự bỏ đi thôi. Tôi đáng tội, hãy phạt tôi chứ đừng A

Pẩu! Nó không có lỗi gì đâu! Thật đấy!

Pủ Sá quát:

- Mày ra kia ngồi. Ra!

Chứ Đa lùi lại. Lát sau nó lại bước đến gần Pủ Sá, ấp úng nói:

- Pủ Sá à, phạt Chứ Đa thế nào cũng được, nhưng đừng phạt A Pẩu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.