THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 92

Tôi đây! Hercule Poirot! Có hai sự kiện vô cùng có ý nghĩa.
- Sự kiện gì?
- Cái thứ nhất là thời tiết ngày hôm qua. Điều đó rất quan trọng.
- Nhưng hôm qua trời thật đẹp kia mà - Tôi kêu lên - Poirot, quả là ông trêu
chọc tôi đấy.
- Không đâu. Hàn thử biểu chỉ hai mươi sáu độ trong mát. Anh bạn ạ, đừng
nên quên điều đó. Đó là chìa khóa cho tất cả sự bí mật đấy.
- Còn điểm thứ hai? - Tôi hỏi.
- Đó là cách phục sức khá kỳ lạ của ông Inglethorp, ông ta còn để râu và
đeo kính nữa.
- Poirot ạ, tôi không thể nào tin được rằng anh nói chuyện nghiêm túc đâu.
- Tôi hoàn toàn nghiêm túc đấy, ông bạn ạ.
- Nhưng điều đó thật là trẻ con.
- Không đâu, nó rất quan trọng.
- Và giả sử bồi thẩm đoàn tuyên bố buộc tội Alfred Inglethorp là giết người
có toan tính trước thì sao? Những luận điểm của ông lúc đó sẽ ra sao?
- Chúng sẽ không bị lay chuyển bởi sự sai lầm của bảy con người ngu ngốc
đâu. Nhưng chuyện đó sẽ không xảy ra. Thứ nhất vì một bồi thẩm đoàn ở
miền quê sẽ không bao giờ muốn gánh lấy một trách nhiệm như thế, và ông
Inglethorp lại đang giữ vị trí chủ nhân một lâu đài trong vùng. Và sau nữa -
ông thản nhiên tiếp - tôi sẽ không cho phép.
- Ông không cho phép ư?
- Không.
Tôi nhìn người đàn ông bé nhỏ và kỳ quặc ấy, thôi thúc bởi sự bực bội lẫn
sự thích thú. Ông ta tự tin đến độ đáng kinh ngạc. Và ông nhẹ nhàng gật
đầu, cứ như ông đọc được suy nghĩ của tôi vậy.
- Thật đấy, anh bạn ạ, tôi sẽ làm những gì đã nói.
Ông đứng dậy và đặt tay lên vai tôi. Gương mặt ông bỗng lộ vẻ xúc động,
mắt ông đầy lệ.
- Anh thấy đấy, anh bạn ạ, trong tất cả chuyện này, tôi chỉ nghĩ đến bà
Inglethorp đáng thương đã chết. Bà ấy không được người ta thương lắm,
không đâu. Nhưng bà ấy đã tỏ ra rất tốt bụng đối với người Bỉ chúng tôi, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.