THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 136

quen một Việt kiều Mỹ hay sao?
Mạc Can hất mặt đi ra xe. Vẻ hưu hưu tự đắc của gã trợ lý khiến Quang sôi
gan. Tay anh nắm lại, quai hàm anh bạnh ra.
– Bình tĩnh con trai, đối phó hạng người này nóng nảy chỉ khiến mọi việc
thêm rối rắm.
Giọng ộng Vũ vang lên thật nhẹ.
Chiếc xe lao ra khỏi cổng nhà Quang, anh nghiến răng:
– Một bọn người không liêm sỉ.
ÔngVũ chậm rãi:
– Chuyện gì vào nhà nói.
Quang hậm hực ngồi xuống ghế:
– Lẽ ra ba nên để con dạy hắn một bài học.
Ông Vũ trầm tĩnh:
– Hắn chỉ như con chó trung thành, luôn nghe theo lời chủ. Hắn không thể
không nói nếu còn muốn có cơm ăn.
Bà Vũ bước đến ngồi cạnh Quang:
– Con nói rõ tình cảm của con cho ba mẹ nghe, Quang!
Quang cao giọng:
– Ba mẹ hiểu rõ con thương ai mà. Ngoài Thơ, con không muốn kết hôn
với ai cả. Ngoại trừ:
Thấy con ngập ngừng, bà Vũ nói:
– Con nói tiếp đi!
– Ngoại trừ Ca Thơ không yêu con, và ngoại trừ gia đình ta bị người ta hại.
Chữ hiếu con đành phải chọn để báo đáp ba mẹ.
Ông Vũ trầm giọng:
– Con xứng đáng để ba trao sự nghiệp này, sẽ không có chuyện ba bị uy
hiếp đâu. Con yên tâm, ba đủ lực để bảo vệ gia đình và con. Con gặp Ca
Thơ rồi chứ?
Bà Vũ lườm ông:
– Ông hay nhỉ. Ca Thơ thì ngày nào nó không gặp. Hỏi vậy cũng hỏi, phải
hỏi con rằng, con đã ngỏ lời cầu hôn chưa.
Quang kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.