THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 134

Ca Thơ chớp mi:
– Có gì không anh Quang?
Quang chậm rãi:
– Anh muốn nói chuyện với em, được không?
Ca Thơ gật đầu:
– Dạ! Thơ vừa ăn xong, cũng chưa thể ngủ, anh vô đi. Thơ lấy ghế ngồi
ngoài sân nhé!
Ca Thơ đem hai chiếc ghế nhỏ, thêm ly nước trà xanh cho Quang. Quang
thích uống loại nước trà này do ba Thơ ngày nào cũng nấu uống.
Quang thẳng thắn:
– Ba mẹ anh nghe tin em được công nhận là nhà tạo mẫu thời trang, hai
người mừng lắm. Mẹ anh nói chủ nhật này làm bữa tiệc nhỏ mời em đấy.
Em không từ chối chứ?
Ca Thơ vui vẻ:
– Em đâu dám từ chối tấm chân tình của hai bác.
Cô thở dài:
– Từ khi mẹ bỏ đi, hàng xóm nhìn cha con em bằng ánh mắt khinh khi, ghẻ
lạnh. Nhiều lúc em chỉ muốn nói ba em chuyển đi nơi khác về một miền
quê xa xôi nào đó, cũng may còn ba mẹ anh và anh cảm thông với gia đình
em, luôn chia sẻ, động viên em những lúc em gặp khó khăn. Ân tình này,
chết em mang theo, sống em để trong lòng, không dám vong ân.
– Thơ đừng xúc động quá như vậy. Cuộc sống chả ại gặp may mắn hay khổ
cực suốt đời. Bây giờ em có vốn liếng, em còn giàu hơn cả anh đấy.
Ca Thơ từ tốn:
– Với em, đó thật sự là một gia tài, không mơ mà có. Với những người
giàu, thì bao nhiêu đó của em, họ chả coi ra gì.
– Ai nghĩ sáo kệ họ, miễn từ này em không phải vất vả chạy đôn chạy đáo
tìm thêm việc làm là được. Ca Thi cũng yên tâm để học cho đến nơi đến
chốn.
Bao nhiêu đó đủ để ba em vui vẻ sống rồi.
– Em chỉ cần như thế thôi Quang ạ!
Quang vỗ về:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.