THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 132

Hai gã đàn ông siết tay nhau, ánh mắt họ nhìn nhau như khiêu khích.
Quang không tin Vĩnh Hoàng đến nhà Thơ để tỏ lòng cảm ơn ba cô. Đàn
ông, họ không tốn công những tình cảm có tính chất công việc nam và nữ.
Quang biết chắc anh phải đối đầu một đối thủ nhiều lợi thế hơn anh. Thơ có
lẽ chưa biết, nhưng Quang nhất định không thể không có Thơ trong cuộc
đời. Mấy năm qua, anh khó khăn lắm mới thu phục được gia đình để anh
quen Thơ. Mẹ Quang đã thông suốt cách đánh giá một người, nhờ những
năm bà tận mắt chứng kiến Ca Thơ lớn lên. Bà đồng ý quan niệm:
cần con hiền, vợ thảo, không chọn con dâu nhà nghèo. Bây giờ, Ca Thơ tự
bản tthân chứng minh được khả năng của mình, Quang đâu thể thua giám
đốc Vính Hoàng.
Vĩnh Hoàng trầm tĩnh:
– Tôi không dám nhận lời khen của anh. Ca Thơ xứng đáng được hưởng
thành quả lao động do cô ấy tạo nên. Anh là bạn Ca Thơ à?
– Chúng tôi vừa là bạn vừa là hàng xóm.
– Nói vậy nhà anh ở kế bên nhà Thơ?
Ca Thơ mỉm cười:
– Căn nhà lầu bên phải là nhà anh Quang, gia đình Thơ chịu sự giúp đỡ của
anh Quang rất nhiều. Hôm nay rảnh rang, Thơ mời hai anh dùng cơm, để
tất cả cùng cảm thông nhau và trở nên bạn bè nhé.
Vĩnh Hoàng mỉm cười:
– Tôi rất sẵn lòng làm khách nhà Thơ.
Quang ra về, còn lại Vĩnh Hoàng. Anh nói:
– Thơ chưa ăn tối hả?
Thơ nhã nhặn:
– Nhà Thơ bữa cơm tối thường bắt đầu vào lúc 8 gỉờ. Chờ em gái Thơ đi
học về mới cùng ăn anh ạ! Nhà ít người ăn uống lắt nhắt, buồn lắm.
Vĩnh Hoàng rủ:
– Hay là Thơ đi ăn với tôi nhé?
Ca Thơ lắc đầu:
– Thơ không đì đâu? Ba Thơ cũng chưa ăn và bữa cơm được nấu xong cả
rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.