THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 137

– Kìa mẹ, con thấy chưa đúng lúc mẹ ạ!
– Còn chưa gì nữa. Hai đứa chả phải quen thân hơn chục năm rồi sao. Con
ra trường, rồi đây sẽ thay ba con điều hành công ty. Ca Thơ cũng tạo được
sự nghiệp của nó, bao nhiêu đó đủ để con bé không tự ti, mặc cảm với gia
đình ta nữa. Con cần phải nói ngay thôi.
Quang từ tốn:
– Mẹ làm gì gấp gáp vậy. Hãy cho con thêm chút thời gian mẹ nhé!
– Con không nghe câu “cưới vợ phải cưới liền tay” hay sao? Cũng là câu
trả lời hiệu quả nhất dành cho con bé Hải Đường.
– Con hứa suy nghĩ lại.
Suốt đêm ấy, Quang cứ trằn trọc mãi. Anh tin ba anh có cách đối phó với
ông Hải Trường. Ba mẹ anh cho anh thêm cơ hội, và lần này anh nhất định
phải nói với Ca Thơ. Buổi trưa hôm sau, Quang đang làm việc tại văn
phòng của ba anh thì Hải Đường đến. Quang lãnh đạm:
– Em tìm anh hay ba anh vậy?
Hải Đường kiêu hãnh:
– Em gặp ba anh làm gì. Chuyện làm ăn của người lớn, em mặc kệ người
lớn lo liệu. Em đến đây là anh.
Quang từ tốn:
– Đang giờ làm việc, anh xin lỗi không thể tiếp em được.
Hải Đường nhếch môi:
– Ông chủ nhỏ chứ đâu phải một công nhân. Tiếp ai là quyền của anh, ai
dám ý kiến chứ.
– Nước có phép nước, nhà có qui định của nhà. Anh không thể không làm
gương cho công nhân của mình. Em xuống căn tin uống nước, chờ anh nhé!
– Anh khó khăn với em quá đấy. Nãy giờ anh không mời em uống được ly
nước, lấy được ghế cho em ngồi. Anh coi em là gì vậy anh Quang?
Quang so vai:
– Anh luôn tôn trọng và coi em là bạn. Anh đang rất bận, không thể tiếp
em.
Nguyên tắc công ty khá nghiêm, anh là con trai tổng giám đốc, anh không
tuân thủ qui định do chính ba anh đặt ra, thì ba anh còn nói ai được chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.