THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 140

thế này đâu.
Ca Thơ mỉm cười:
– Không sao đâu chị.
Quang bật dậy:
– Anh đưa em về.
Ca Thơ lắc đầu:
– Ai làm thể hả anh? Em có xe mà, đừng lo cho em. Hãy vui vẻ cùng
những gì đang ở bên anh đi nhé! Đừng khiến em khó xử.
Quang chưa kịp nói thêm, Hải Đường ngọt lịm:
– Anh à, chả phải anh hứa hôm nay đưa em đi siêu thị mua đồ à?
Ca Thơ nhếch môi, bỏ đi nhanh khỏi quán.
Quang ngồi phịch xuống ghế, gằn gằn:
– Em đang giở trò gì vậy Hải Đường? Tự nhiên sao kéo Ca Thơ tới đây?
Hải Đường chua cay:
– Cái gì Hải Đường đã muốn, người khác không thể tranh giành. Em chả
làm gì Thơ cả, anh thấy rõ đấy thôi, tụi em vẫn lịch sự. Tại anh ưa nghĩ xa
xôi.
Quang quạu đeo:
– Tôi mặc kệ em muốn gì. Tôi cấm em hại Ca Thơ.
– Anh xót và lo cho con bé à?
Quang hất mặt:
– Đúng thì sao?
Hải Đường chậm rãi:
– Em yêu anh, ba mẹ em đồng ý cho em hai phần ba tài sản của ông bà, để
em làm của hồi môn, và cái chức phó tổng giám đốc tập đoàn xe hơi Hải
Trường sẽ là của anh.
– Em nghĩ tôi cần những thứ đó à?
– Chả ai chê tiền và địa vị cả.
– Đúng là không ai chê tiền, chê quyền lực. Song tôi không lấy em, tôi vẫn
có quyền và tiền. Tôi cần tình yêu, hạnh phúc. Tôi ghét mọi sự bám víu,
vay mượn của người khác.
– Em đâu nói là anh phải bám víu vào em anh mới có. Nhưng anh đã không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.