THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 142

Diễm Thanh

Thắm Mãi Tình Yêu

Chương 8

Buổi xế chiều, nắng vẫn gay gắt đổ nhựa trên quốc lộ. Ca Thơ bước từng
bước nặng nề, cô đơn trên con đường nhộn nhịp, ồn nào người và xe. Tại
sao đến bây giờ cô mới nhận ra trái tim mình không hề vô cảm trước Quang
nhỉ?

Nhận ra để gặm nhắm một mình nỗi buồn vì hiểu rằng ta mãi chẳng thể đón
nhận tình anh. Dĩ vãng quay đầu, năm tháng là kỷ niệm. Ôi, thật không thể
tin rằng kỷ niệm chất đầy từng ngăn tim nhỏ của Thơ. Diệu Linh từng bảo:
– Đàn ông không vô tư lắm đâu, khi họ bỏ công giúp đỡ phụ nữ, và không
gì khác ngoài tình yêu mới khiến người con trai cho thật nhiều mà không
cần nhận lại.
Quang đã giúp gia đình Ca Thơ bao năm qua, chả lẽ Quang thương cô, và
cô đã vô tình.

Ca Thơ thở dài, l8 tuổi Thơ phải giã từ tuổi học trò thay cha gánh vác gia
đình. Cứ ngỡ Thơ phải bán căn nhà nhỏ của mình để thuốc thang cho cha.
May cờn Quang và ba mẹ anh, họ không để cha con Thơ thiếu thốn một
bữa cơm, một liếu thuốc. Ca Thơ được Quang giới thiệu việc làm. Cô chấm
dứt những ngày tháng lo lắng, bắt đầu có được chỗ đứng trong ngành thời
trang. Giờ ngẫm lại Thơ ngậm ngùi khi nhận ra ân tình Quang dành cho cô
quá nhiều. Chả lẽ anh thật sự vô tư Hải Đường mới thật sự là bạn gái của
anh? Trái tim Thơ nhói buốt, cô đau khi nghĩ đến những ngày sắp tới cô
không còn được vô tư đùa vui bên Quang. Anh có thể dối cô? Vậy còn ba
mẹ Quang? Chả phải mẹ Quang từng nói:
– Bác không cấm cản con, bác chỉ mong sau này hai đứa nên duyên phận,
con phải tiếp tục học để thiên hạ họ không coi thường. Con dâu nhà nghèo
nhưng học hành giỏi giang. Con thương thằng Quang nhà bác không Thơ? .
.... Ca Thơ bẽn lẽn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.