THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 143

– Kìa bác! Con đâu dám trèo cao. Anh Quang ảnh coi con như em gái thôi
bác ơi.
Ông Vũ cười cười:
– Ai nói con thằng Quang coi con như em gái hả? Cũng may nó thương con
nên không chơi bời, quậy phá bên ngoài.
Lẽ nào họ chỉ nói cho vui?

Hải Đường vừa kiêu sa, xinh đẹp nghe nói cô ta đang học năm cuối khoa
quản trị kinh doanh. Con gái độc nhất của nhà tỉ phú độcquyền xe hơi khu
vực miền Nam. Ai ngu ngốc, chê chức “langquân”, làm con rể ông Hải
Trường chứ?

Nhất là Hải Đường đã chọn trung nhân cho mình. Có tiền “mua tiên cũng
được”, đống tiền của cha mẹ Hải Đường đủ sức mạnh “dời non lấp biển”.
Ca Thơ nên thuận theo ý người ta, đừng lấy trứng chọi đá để vừa tốt cho cô
và cũng tốt cho Quang.

Nuốt tiếng thở dài vào lòng, Thơ tự dặn mình phải kiên cường chống lại số
phận. Bất giác Thơ thấy mắt nổ đom đóm, trời đất quay cuồng. Cô vội tìm
chỗ đất trống trên vỉa hè để ngồi xuống. Ai dè Thơ bước hụt chân té nhào
xuống rãnh nước, người ta đang thi công đường ống ...

Đầu đau, toàn thân ê ẩm, Ca Thơ cố gắng chống mi mắt lên, Thơ nghe
tiếng reo thật quen, ngay khi mắt cô chạm phải ánh đèn neon.
– Ca Thơ tỉnh rồi bác sĩ ơi!

Bác sĩ ư? Ca Thơ cuống quít bật dậy, nhưng đau quá cái chân của cô. Đau
đến ứa nước mắt. Chân cô đã bị tai nạn hay sao trời? Xe tông vào cô? Lúc
nào nhỉ? Ca Thơ nghĩ nhanh, tiếng người đàn ông lại vang lên và lần này cô
càng kinh ngạc hơn khi nhận ra vẻ mặt lo lắng của sếp Hoàng.
– Thơ đừng ngồi đậy, nằm yên để bác sĩ vào khám lại đã nhé.
Ca Thơ hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.