THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 157

trầm. Thậm chí rất nhiều người còn mất cả gia đình, sự nghiệp nữa.
Ca Thơ buột miệng:
– Đừng nói rằng vì tôi, cả anh cũng đang bị bà tổng giận nhé.
Vĩnh Hoàng điềm đạm:
– Hiện tại bà nội tôi chưa hề biết tình cảm tôi dành cho em. Nhưng Quang
thì đúng như em nói. Cậu ta đang phải chịu một áp lực rất lớn từ phía Hải
Đường.
Em không chấp nhận tôi cũng được. Nhưng em đừng từ chối Quang.
Ca Thơ chép môi:
– Anh khiến tôi thấy khó hiểu quá. Anh nói anh thích tôi, vậy sao anh còn
vun vô cho anh Quang. Chả phải anh đùa cợt tôi à?
Vĩnh Hoàng quạu đeo:
– Tôi không hề đùa cợt, chỉ tại tôi nhận ra tôi chưa có chỗ đứng nào trong
tim em cả. Và em còn được ba mẹ Quang ủng hộ. Quang và tôi dẫu có cạnh
tranh để có em. Tôi vẫn muốn một sự công bằng, trung thực giữa hai thằng
đàn ông, trong đó em là người quyết định. Những gì phải nói, tôi đã nói
được ra. Em hãy suy nghĩ rồi quyết định. Bây giờ tôi phải về công ty, cảm
ơn những đường may tuyệt vời của em. Ca Thơ!
Vĩnh Hoàng bỏ đi cùng mấy bộ áo thời trang. Ca Thơ nhắm mắt. Cô thả
hồn theo dòng ký ức, theo những kỷ niệm vô tình xảy ra giữa cô và Quang,
cả Hoàng nữa.
Cô bị “tai nạn” đến ngày thứ ba, Diệu Linh mới biết và xuống thăm cô.
Hôm nay Ca Thi bước vào môn thi học kỳ đâu tiên. Ba cô cũng ra khỏi nhà
liền sau đó. Cô nằm một chỗ, ba phải đi chợ và nấu cơm, cũng may lúc này
cô có tiền.
Một mình nằm trên ghế coi tivi, gặm nhấm nỗi buồn. Thơ không có thói
quen ăn quả vặt. Dù lúc này cô có rất nhiều trái cây, thậm chí cả bánh kẹo
để trên bàn, tất cả đều do Vĩnh Hoàng, Quang rồi Nhật Hạ và các anh chị
em làm chung công ty mua đến thăm cô.
– Ca Thơ!
Giọng Diệu Linh vang lên cắt đứt những suy nghĩ của Thơ. Ca Thơ chớp
mắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.