THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 158

– Ta mong Linh quá.
Diệu Linh ríu rít:
– Ta không hề biết tin Ca Thơ gặp nạn. Chả có ai báo tin cả. Cho đến hôm
qua ta gặp anh Hoàng ở cuộc họp toàn ngành, không thấy Ca Thơ đi chung
ảnh như mọi khi. Ta mới hỏi thăm. Anh Hoàng nói Thơ bị té gãy chân.
Nghe vậy ta đã khóc đỏ mắt, ta đang dở ◘ Ca Thơ chớp mắt:
– Lạ gì?
– Tại sao Vĩnh Hoàng có mặt đúng hiện trường để cứu được Thơ? Lọt dưới
đó, ai trông thấy đâu nhỉ?
Ca Thơ nhăn trán:
– Ý của Linh là Vĩnh Hoàng đã theo sau ta hả?
– Chắc chắn như vậy.
– Không đâu, tự nhiên anh ta theo Thơ chi vậy?
Diệu Linh so vai:
– Trời biết.
Ca Thơ trừng mắt:
– Dẹp cái tính đa nghi của Linh đi. Suy diễn lung tung.
Diệu Linh nheo mắt:
– Nhưng ta suy diễn đúng, nhìn mặt Thơ ta biết ta không hề sai. Anh Hoàng
cũng tốt chứ bộ.
Ca Thơ xụ mặt:
– Dẹp chuyện ấy đi. Còn thấy hắn tốt, nhỏ hãy một lần trổ tài thử coi, chả
phải Linh ghét Mẫn Chi lắm hay sao? Cứ chọc cho tổ ong ruồi ấy bay lên,
coi nó chích được ai.
Diệu Linh cười:
– Khổ nỗi trái tim ta lở yêu rồi.
Ca Thơ tròn mắt:
– Thật hả?
– Xạo Thơ làm gì.
– Là ai vậy? Kể cho ta nghe coi.
Diệu Linh chợt buồn:
– Người này Thơ không những biết mà còn biết rất rõ đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.