THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 160

như Linh, như Quang ... Cô ta yêu anh Quang và muốn kết hôn với Quang.
Diệu Linh nhăn mặt:
– Con nhỏ ấy coi thế nào?
Ca Thơ nheo mắt nhìn Linh:
– Bên tám lạng, người nửa cân.
Linh gắt đùa:
– Khỉ ạ! Ta không giỡn nghen. Là sao? Ví với ai?
– Ta đâu nói đùa, ta ví Hải Đường và Diệu Linh. Linh “tám lạng, Hải
Đường cũng được nửa ký”. Mồm miệng và thủ đoạn hơn hẳn ta.
Diệu Linh xụ mặt:
– Anh Quang chọn nó hả?
Ca Thơ nhẹ tênh:
– Ta không biết, thề đấy! Chính Hải Đường đến nhà mời ta ra quán nước
nói chuyện. Ta đâu biết Hải Đường là ai, ta đi vì lịch sự. Ai dè nó tặng ta
một cú “nốc ao” nhớ đời.
– Khó tin rằng, một Ca Thơ bướng bỉnh đầy cá tính, lại thua một con nhỏ
tiểu thư ẻo lả, đáng ghét. Anh Quang biết không?
Ca Thơ gật đầu.
Diệu Linh nhấp nhổm:
– Chả lẽ Quang không đínn chính? Anh ta muốn chơi trò bắt cá hai tay à.
Bọn đàn ông thật đáng ghét.
– Đừng nói chữ “ghét” trong tình cảm trai gái bạn ạ. Quang có nỗi khổ tâm
của ảnh. Hôm đó, anh đã mắng Hải Đường trước mặt Thơ. Lúc đó Thơ
không còn tỉnh táo để tin ai nữa. Vì tận giờ phút đó chính Thơ mới bàng
hoàng khi nhận ra tình cảm của lòng mình, không đơn giản chỉ coi Quang
như một người anh, người bạn như bao lâu nay Thơ thường nói. Bởi vậy
mới đau và hụt hẫng.
Ca Thơ dừng lời, thật lâu sau cô trầm tĩnh:
– Bỏ đi Linh ơi! Chả phải bọn mình còn rất trẻ hay sao? Thơ chưa xong
việc học tập, chưa tạo cho mình được con đường sự nghiệp theo cách Thơ
tự vạch ra.
Vì thế Thơ quyết định quên tất cả. Cái chân này có thể để lại một vết thẹo,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.