THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 162

Diễm Thanh

Thắm Mãi Tình Yêu

Chương 9

Hải Đường dắt xe vào nhà Quang. Hôm nay Hải Đường mặc đầm vàng.

Mẹ cô suốt đời thích gam màu đen hoặc đỏ sậm, vì mẹ có nước đa trắng
mịn.

Bà muốn tôn thêm làn da đẹp Hải Đường thừa hưởng của mẹ nước da
trắng. Cô không giống mẹ. Cô mê màu vàng hơn, với cô màu vàng tượng
trưng cho sự kiêu sa, vương giả, quí tộc. Con chó Mích sủa inh ỏi, nó lao ra
cắn vào bắp chân Hải Đường. Cô gái sợ xanh mặt, la theo con chó. Bé Ty
vội suỵt lớn, con chó ngừng ngay sự gầm gừ, dữ tợn, chiếc răng của nó
chạm khẽ vào bắp chân Hải Đường, khiến cô rùng mình. Tưởng tượng bắp
chân nuột nà bị những vết răng cho bập vào rớm máu, Hải Đường nhắm
mắt:
– Cô ơi? Cô không sao chứ?
Tiếng bé Ty Yang lên.
Hải Đường nói:
– Chó gì mà dữ thấy sợ. Chó dữ mất láng giềng, sao ông bà chủ của em
không xích chó lại. Tôi nghe răng nó cả lên da, chả biết nó đã cắn chưa
nữa.
Bé Ty kềm giữ tiếng cười vào bụng, con bé nhìn chân cô gái thầm nghĩ
“con Mích vốn hiền, nó đâu cắn ai bao giờ. Đây là lần đầu tiên nó tỏ ra bản
lĩnh mạnh trước cô gái giàu có này. Khi nãy Ty không kịp lên tiếng chắc
con Mích được thưởng thức miếng thịt ngon ra sao rồi”.
Hải Đường nhìn vẻ mặt láu lỉnh của con bé Ty, cô gắt nhẹ:
– Em có vẻ đang tiếc giùm con chó.
Bé Ty vờ vịt chối:
– Em đâu dám thưa cô! Cũng may là chưa xảy ra chuyện. Chó cắn là phải
đi chích ngừa mệt lắm. Thường ngày chị Thơ, chị Thi qua chơi, nó có sủa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.