THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 164

Trường, đúng không?
Hải Đường vênh mặt, nhưng khôn ngoan nói:
– Dạ? Bác cứ coi cháu như anh Quang thôi. Cháu thích bình dân, chứ ra
ngoài bị người ta gọi là “cục cưng” là “thỏi vàng” của ba cháu. Cháu dị ứng
lắm bác ơi!
Bà Vũ nói:
– Cháu nghĩ được thế thì tốt. Cháu ghé bác có chuyện gì không? Ty à, pha
cho bà ly cam vắt nghe. Khách đến nhà sao chả mời nước vậy hả?
Hải Đường được nước, kể lể:
– Hồi nãy con bé đứng thô lố mắt ra nhìn con chó cắn cháu. Cháu sợ muốn
đứng tim. Loại người này nuôi trong nhà nhưng tính nết có vẻ bướng quá.
Để hôm nào cháu tìm cho bác một đứa khác. Dân miền Tây gốc, chăm làm
và ngoan bác ạ.
Bà Vũ chép miệng:
– Ấy chết con bé này thiệt tình à. Thế chân của cháu có sao không cháu?
– Dạ may là nó kịp đuổi con chó.
Bà Vũ hỏi:
– Con Mích do thằng Quang mua về. Nó cưng con chó lắm, người lạ đến
nó sủa vậy chứ có cắn ai đâu. Con bé này là con gái của một thằng cháu
bên đằng bác trai. Ba mẹ nó đi biển bị bão chết mất xác. Bác trai, thấy con
bé tội nghiệp nên đem lên nuôi, cho ăn học như con cháu. Chứ nhà bác đã
có người đi chợ, nấu cơm rồi cháu ạ.
Bé Ty bưng lên hai ly nước, con bé đặt ly nước mát trước mặt bà chủ, ly
cam trước mặt Hải Đường:
– Chị mời nước. Bà uống nước, thưa bà?
Bà Vũ gật đầu:
– Ờ! Cháu lên bọc bà đi! Ờ quên nữa, cháu đem súp qua cho chị Thơ chưa
Ty?
Bé Ty cười:
– Anh Quang dành phần đưa qua rồi bà ơi! Ảnh nói để anh qua coi chị ấy
thế nào.
Hải Đường nôn nóng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.