THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 167

Hải Đường hơi ngán kiểu nói chuyện của Diệu Linh. Cô không biết Diệu
Linh quen thế nào với Ca Thơ. Nhìn chiếc xe và bộ đồ Linh mặc trên
người, Hải Đường biết cô gái trước mặt thuộc loại “con nhà thế gia” không
thể coi thường.
Hai Đường nói:
– Tôi không biết chị là ai.
Diệu Linh so vai:
– Yên tâm đi, tôi không chơi đểu chị đâu. Cứ theo tôi ra quán nước đầu
hẻm, uống xong ly nước chị sẽ biết tôi là ai thôi. Mời!
Hải Đường bất đắc dĩ đi theo Diệu Linh. Cả hai vào quán cà phê “Vườn
Hồng”, vừa ngồi xuống ghế, Diệu Linh đã hỏi:
– Chị uống gì, cà phê hay sinh tố?
– Tôi uống cà phê sữa đá.
Diệu Linh kêu hai ly cà phê, một đen cho cô và cà phê sữa đá cho Hải
Đường.
“Con gái uống cà phê đen là loại con gái đầy bản lĩnh, phải biết giữ mồm
giữ miệng, Hải Đường thầm nghĩ”.
Diệu Linh chậm rãi:
– Tôi nói để chị khỏi suy nghĩ mệt óc. Tôi tên Diệu Linh, bạn thân của Ca
Thơ. Chị biết bạn tôi chứ/ Hải Đường gật đầu:
– Ca Thơ là hàng xóm của anh Quang. Tôi quen Ca Thơ qua anh Quang.
– Vậy hả? Thế chị có biết anh Quang đã ngỏ lời cầu hôn Ca Thơ không?
Hải Đường tái mặt:
– Linh nói cái gì? Anh Quang cầu hôn Ca Thơ à? Lúc nào? Sao bác Vũ
không nói tôi biết?
Diệu Linh nhếch môi:
– Chị nghĩ chị là ai mà họ phải nói cho chị rõ nhỉ?
– Tôi là ...
– Đừng bảo với tôi chị là vợ hứa hôn của Quang nhé. Tôi cảnh cáo chị
không được làm tổn thương bạn tôi, nếu không tôi không tha thứ cho chị
đâu. Ca Thơ có thể không đủ tiền để thuê bọn đàn anh “cảnh cáo” chị.
Nhưng tôi thì thừa khả năng đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.