THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 182

Bà Phương điềm tỉnh:
– Công bằng mà nói, Ca Thơ có điểm gì không tốt? Con bé ấy rất có tương
lai đấy.
– Bà không sợ dư luận ư?
– Tại sao phải sợ? Ca Thơ chưa đính hôn, chưa một lần làm dâu. Với gia
đình cậu Quang, người đã giúp gia đình con bé bao năm nay. Nghĩa tử là
nghĩa tận. Ca Thơ cũng chỉ muốn báo đáp ân tình. Nó đâu làm sai hả cháu?
Mẫn Chi tức bầm gan, ngay cả bà Phương cô còn không thuyết phục được,
mong gì cô có hi vọng được bước vào trái tim Vĩnh Hoàng. Ngồi thêm ít
phút, Mẫn Chi cáo từ ra về. Bà Nam Phương như trút đi gánh nặng. Con bé
này càng lúc càng bộc lộ rõ tính ích kỷ, nhỏ mọn. Vĩnh Hoàng quả là sáng
suốt hơn bà.

Thôi thì, hãy mong cho Vĩnh Hoàng thuyết phục được Ca Thơ. Bà biết
cháu mình quen rất nhiều bạn gái. Duy nhất chỉ con bé này bà ưng ý hơn
cả. Nhân nghĩa, nết na vẹn toàn.

Ca Thơ bước từng bước bên Hoàng. Suốt một tháng qua, chiều nào cô cũng
ra mộ Quang, và chiều nào bên cô cũng có Hoàng, chả biết do cô quá nhạy
cảm hay Quang thật sự chết oan, thác linh. Hồi đêm qua Ca Thơ mơ thấy
Quang về, anh khuyên cô hãy chấp nhận sự an bài của số phận, đồng ý làm
con gái nuôi của ba mẹ anh và hãy nhận lời cầu hôn của Vĩnh Hoàng. Anh
còn hứa sẽ luôn phù hộ cho Thơ, không để ai ăn hiếp cô suốt đời.

Ca Thơ kể cho bà Vũ và Hoàng nghe, buổi chiều cô mua một bó hồng vàng
đủ hai mươi tám bông đem ra mộ, cúng viếng anh. Lúc sống, Quang rất
thích hồng vàng. Mãi mãi cô sẽ không quên những kỷ niệm mà anh dành
cho cô.

Vĩnh Hoàng nói khi cả hai đã ngồi vào xe:
– Em muốn đi đâu một chút không Ca Thơ?
Ca Thơ gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.