THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 24

dược bủa vây vô hình. Thắng chút đỉnh, tôi về nhà còn cười nói, thua thì về
đánh vợ đánh con.
Mẹ Ca Thơ oán hận tôi, nên đã bỏ tôi ra đi sau đêm tôi thua hơn bốn trăm
triệu đồng và đêm đó về nhà, tôi đánh bà ấy một trận thừa sống thiếu chết.
Vì lý do ấy, gia đình tôi từ bỏ tôi luôn. Căn nhà kế bên chính là nhà tôi hồi
tôi đang ăn nên làm ra. Bây giờ phải nhìn con cái cực khổ, đói khát trong
căn nhà tồi tàn này, tôi càng thấy tôi đáng trách hơn.
Bà Hân an ủi ông:
– Chuyện không muốn cũng xảy ra rồi. Tôi hiều tâm trạng anh hiện tại. Tôi
sẽ thuyết phục thử Ca Thơ xem sao.
Trong khi ấy Ca Thi đã kéo Diệu Linh vào căn phòng nhỏ xíu của hai chị
em ở phía sau. Diệu Linh nhăn nhó:
– Nóng thế này mà em và chị Hai cũng ngủ được hả?
Ca Thi cười:
– Chị Hai và em buổi trưa thường ở ngoài, em đi học chiều. Chị Ca Thơ đi
làm thêm. Thi thoảng tụi em mới ở nhà. Nóng phát điên ấy chứ, nhưng tụi
em lăn vô gầm giường nằm, riết rồi quen chị ạ.
Diệu Linh tròn mắt:
– Thi nói thiệt hả?
– Thiệt trăm phần trăm. Chị nhìn coi, giường cao mà chị. Chịu khó lau nhà
sạch nằm dưới ấy mát lắm. Vậy là ngủ quên luôn. Ủa, mà chị ơi! Rồi chỉ vô
đây làm gì vậy?
Diệu Linh chậm rãi:
– Chị đi chơi, kết hợp vào đây tìm thăm gia đình em.
Ca Thi hỏi tới:
– Chị nói cả l0 năm, chị chưa gặp lại gia đình em. Thế chị có địa chỉ nhà
em từ đâu vậy chị?
– Con nhỏ này khôn ngoan y hệt Ca Thơ hồi còn nhỏ. Xém chút nữa Linh
đã vọt miệng nói rõ tất cả. May sao, cô kịp dừng lại. Cô hỏi Ca Thi:
– Chị Hai có bạn trai chưa Thi?
Ca Thi lắc đầu:
– Em nghĩ là chưa chị ạ. Ngoài giờ học, buổi chiều chị gói bánh bột lọc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.