THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 52

– Em về đi! Anh nói rồi anh đã hẹn bàn công việc với bạn. Đừng làm phiền
anh nữa. Bao giờ xong cuộc họp thì anh mới rảnh rang được. Vậv nhé!
Trong lúc đó Ca Thơ kịp hỏi Hạ:
– Cô ta là ai vậy?
– Một tiểu thư con nhà giàu, kết mô đen giám đốc mình.
Nhật Hạ nói xong lại thắc mắc:
– Giám đốc vừa gọi Thơ đấy.
– Mặc kệ hắn.
Ca Thơ chợt giận. Cô đạp nhanh pê đan, nhưng Vĩnh Hoàng còn nhanh hơn
cô. Anh kéo xe Ca Thơ lại.
Ca Thơ kêu lên:
– Anh làm gì vậy?
Vĩnh Hoàng thản nhiên:
– Tôi có chuvện muốn hỏi cô?
Ca Thơ đăng đắng:
– Xin lỗi, đã hết giờ làm việc tôi phải về. Muốn hỏi gì, anh cố gắng chờ đến
mai đi nhé.
Vĩnh Hoàng từ tốn:
– Chuvện liên quan đến công việc của Ca Thơ. Em đừng từ chối kẻo mất cơ
hội đấy!
Ca Thơ lẫn bặm môi:
– Xin lỗi! Tôí không thể về trễ. Anh làm ơn bỏ tay ra để tôi về. Công việc
của tôi đã ở dưới bậc thấp nhất rồi. Tôi không tin anh còn có thể hạ việc tôi
xuống nữa.
– Anh Vĩnh Hoàng, cô ta đã biết thân biết phận, anh còn níu kéo làm gì?
Tiếng cô gái vang lên.
Vĩnh Hoàng nạt nhỏ:
– Mẫn Chi! Cái gì mà “biết thân biết phận” hả? Tốt nhất em đừng làm anh
nổi giận.
Ca Thơ thừa lúc Hoàng nới lỏng tay, cô lao vội xe đi. Báo hại Nhật Hạ đạp
hụt hơi đuổi theo. Khi hai chiếc xe đạp song song nhau, Hạ bảo:
– Anh Hoàng hình như chờ Thơ thật mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.