THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 93

như tôi là một vật thể lạ vậy chứ?
Vĩnh Hoàng trầm giọng:
– Vì tôi đang muốn hét to lên cho cả thế gian này cùng biết và chia sẻ với
tôi.
Ca Thơ tròn mắt:
– Sếp ... sắp lấy vợ hả?
Vĩnh Hoàng khựng lại:
– Lấy vợ? Ai nói tôi lấy vợ nhỉ?
Ca Thơ tỉnh queo:
– Tôi tự suy ra thôi. Người biết giấu cảm xúc của mình như sếp. Bây giờ lai
muốn bứt phá tình cảm của mình, muốn cả đất trời cùng chia sẻ không phải
do niềm vui sắp lấy vợ của sếp à? Tôi chỉ hơi tiếc cho anh một chút.
– Tiếc điều gì?
Ca Thơ so vai:
– Bạn gái của anh đấy. Giá như nhu mì một chút, dịu dàng một chút nữa,
tôi dám chắc cô ấy rất hoàn hảo.
– Cô đang nói năng lung tung gì vậy? Tôi mà lấy vợ, cô coi chừng oan
mạng đó.
– Tôi nói sai chỗ nào chứ. Mẫn Chi chả phải sắp kết hôn với anh à? Cô ta
xinh đẹp, tài giỏi, chỉ cần anh bỏ thêm ít công ban đầu uốn nắn cô ta khi cô
ta trở thành vợ anh. Tôi tin là anh sẽ rất hạnh phúc.
Vĩnh Hoàng giơ hai tay lên trời:
– Ôi Chúa ơi? Cô khiến tôi buồn cười quá! Tôi đâu nói tôi lấy vợ. Vợ tôi
càng không bao giờ là Mẫn Chi. Cô làm ơn đừng phát ngôn linh tinh nữa
nhé?
Ca Thơ làu bàu:
– Không nói thì thôi, làm gì anh phải trợn mắt trợn mũi nạt tôi vậy. Tôi mặc
xác anh. Anh có gì để chỉ đạo tôi, hãy nói đi!
Thấy thái độ của Thơ, Vĩnh Hoàng vội vã:
– Ca Thơ hiểu lầm niềm vui của tôi rồi. Tôi chỉ muốn báo cho Thơ biết, bộ
sưu tập của cô được đánh giá rất cao. Giá như đừng có công ty Mùa Hạ gì
đó, chắc chắn chúng ta đoạt giải nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.