THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 113

Em nghe thấy một âm thanh rất nhỏ.

Chỉ trong tích tắc, xung quanh em đen đặc một màu.

- “Vừa mới xảy ra sự cố mất điện”

Em tự trấn an mình.

Em vẫn giữ tư thế nằm nghiêng không dám chuyển động vì sợ.

Ô cửa sổ, cứ cách khoảng mười giây thì sáng lên do chớp giật.

Ngoài trời mưa vẫn rơi lộp bộp, kèm theo đó là tiếng gió rít ào ạt.

Tấm rèm che cửa bỗng dưng lay động như bị gió thổi. Em rùng mình

nghĩ:

- “Quái lạ! Gió sao có thể thổi xuyên qua tấm kính được?”

Càng nghĩ em càng thấy kinh người. Em nín lặng không dám nhúc

nhích.

Trong bóng đêm nặng nề, em nghe thấy tiếng mở cửa, và những bước

chân rất nhẹ đang tiến lại chỗ nằm của mình.

Người em nóng bừng lên, mồ hôi lấm tấm trên trán. Cảm giác hồi hộp

bóp nghẹt quả tim đang đập thình thịch.

Tấm rèm che màu tím bắt đầu chuyển động, giống như có một người vô

hình đang đứng kéo rèm.

Mưa bạc vào ô cửa dồn dập, tấm rèm chuyển động đến sát khung bản lề.

Em nhìn thấy lờ mờ một vật gì đó ngoài ô cửa.

Khi ánh chớp lóe lên, em giật bắn mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.