THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 134

- Nó kể: nhìn thấy cô Hoàng Lan hiện về mỗi đêm và nói với nói: “Cô

chết tức tưởi lắm! Tức tưởi lắm!” Một tháng trước khi mất, nó kể: cô Hoàng
Lan hiện ra trong giấc ngủ, bóng cô ấy vắt vẻo trên cành cây, cô ấy nói với
nó: “Coi chừng! Coi chừng! Hãy coi chừng!”

Cả mình và Khôi Nguyên đều nín lặng. Cô Thúy cũng vậy, không nói

thêm gì nữa, mỗi người với một suy nghĩ riêng.

“Rò…rò…rò…”

Mình giật thót,

Đó là tiếng rung của chiếc điện thoại Nokia nằm trong túi áo khoác của

Khôi Nguyên.

Mình để ý thấy đôi mắt anh ấy sáng lên khi nhìn vào màn hình chiếc

điện thoại.

Khôi Nguyên nghe máy:

- Alo “...” “...”...

Cuộc điện thoại vừa kết thúc, ảnh quay sang mình nói:

- Ngọc Diệp, chúng ta phải về thôi!

Khôi Nguyên đứng lên, có vẻ nhanh nhẹn khác thường.

Cuộc điện thoại vừa rồi là của ai?

Và người đó đã nói gì với anh ấy? Nguồn: (Facebook:

https://www.facebook.com/nhim.kute.50

Mail: [email protected])

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.