THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 132

- Hai cha con họ vẫn còn liên lạc với cô chứ?

- Anh Đăng Khoa đã mất gần mười năm, còn thằng Hoài Phong thì

không gặp lại nữa kể từ ngày đó.... (10 năm trước) lúc nó trở về đưa đám
cha nó, Thằng Hoài Phong bây giờ phát đạt lắm! Chẳng ai biết nó làm gì
mà có nhiều tiền vậy, nó ở nước ngoài, sau lần về đưa tiễn cha nó thì chẳng
ai còn thấy mặt nó nữa. Nó vẫn thường xuyên gửi tiền về giúp những người
trong dòng họ gặp khó khăn, nhưng hình như chỉ có vậy thôi. Nó không
muốn quan hệ thân thiết với chúng tôi hay sao đó. Chắc nó còn ám ảnh quá
khứ bị người khác coi thường, xua đuổi.

- Mẹ của cô và mẹ của Hoàng Lan là hai chị em ruột. Quan hệ họ hàng

cũng khá là gần gũi. Vậy chắc Kiều Oanh cũng đã qua bên nhà ông Trịnh
Vĩ nhiều lần rồi?

- Nó ít qua lắm Khôi Nguyên! Nói đúng hơn là nó không dám qua.

- Không dám qua?

- Vì căn nhà đó làm nó sợ và bà điên kia nữa.

- Căn nhà đó cũng làm Kiều Oanh sợ sao ạ?

- Đúng vậy Ngọc Diệp, không chỉ Kiều Oanh thôi đâu. Mà ngay cả cô

và mọi người sống quanh khu vực đó đều tránh xa nó. Lúc nãy, nghe cháu
kể chuyện của mình, nói thật cô đã rất lo lắng cho cháu; cô lo lắng không
phải vô duyên đâu.

- Cô biết chuyện gì nữa sao?

Khôi Nguyên hỏi.

- Đã có ba vụ mất tích xảy ra ở căn nhà đó. Đó đều là những người đến

thuê nhà ở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.