THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 267

ngón tay ác hiểm của “con yêu nghiệt” kia đâm chọt quá bất ngờ, khiến
người ta trở tay không kịp.

Khôi Nguyên cho xe tấp sang lề bên phía cổng bệnh viện. Ảnh xuống

xe, rồi ra hiệu cho mình đi theo ảnh, tụi mình đến chỗ những bác sĩ đang đổ
mồ hôi hột, do vừa phải khống chế một con bệnh quá nguy hiểm.

Người có khuôn mặt tròn, mà mình đoán là giám đốc bệnh viện; ông ấy

ra ngoài cổng, chỗ đang tụ tập rất nhiều người để hỏi hang tình hình nạn
nhân xui xẻo nhất trong ngày. Nhìn đã đoán đúng, theo như lời giới thiệu
của ông ấy, thì ông chính là giám đốc của bệnh viện tâm thần Hòa Phát.
Mình để ý đến cái bảng tên đeo trên cổ ông ấy, Nguyễn Văn Trung, chức vị
giám đốc bệnh viện.

Ông Trung nhanh chóng cử một người đi xem tình hình của nạn nhân

vừa mới bị con bệnh của Hòa Phát chọt vào mắt. Tình hình này, phải khéo
mà thu xếp, chứ cái tay khi nãy, xem ra, đầu gấu lắm chứ không phải dạng
hiền lành gì.

Ông giám đốc liếc qua chỗ tụi mình, bỗng dưng ông ấy vui mừng, thốt

lên:

- A, Khôi Nguyên. Có phải Khôi Nguyên đó không?

Tụi mình chưa kịp nói gì, thì ông ấy đã chạy đến gần đưa tay ra bắt.

Khôi Nguyên bắt tay ông giám đốc, có vẻ anh ấy không nhận ra người

đang đứng trước mặt mình.

- Cậu không nhớ tôi sao?

- Xin lỗi ông, ông có thể nói rõ hơn không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.