THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 278

- Cô trả tiền đấy nhé! Tôi không mang theo tiền.

- Cái anh này, có khi nào tôi bắt anh trả đâu.

- Vậy thì được.

---

Tụi mình ghé lại quán mì hoành thánh số 6 Lê Hồng Phong. Mình gọi

hai tô mì hoành thánh. Quán số 6 ngày nào cũng như ngày nào, rất đông
người. Tiếng xôn xao, rầm rì, mọi thứ âm thanh pha trộn với nhau… vang
lên không dứt.

Bên ngoài xe cộ tấp nập qua lại. Tiếng còi xe tải, rúc lên inh ỏi giữa phố

chợ hối hả. Đó là, giờ cán bộ công nhân viên chức tan sở, và học sinh, sinh
viên tan trường về.

Ông chủ vừa trông thấy mình đã chạy đến tươi cười niềm nở:

- Chào con! Lâu rồi mới thấy con ghé.

Ông chủ đã ngoài 60 tuổi, nhưng nhìn vẫn rất trẻ trung, mái tóc và râu

của ông đen bóng không có lấy một sợi bạc. Ông chủ tên Vinh, là người rất
lạc quan yêu đời. Lúc nào cũng thấy ông cười rất sảng khoái, tay chân lúc
nào cũng hoạt động và thần sắc rất tươi nhuận, tràn trề sinh lực. Ông nói
giọng rặc Nam Bộ.

- Dạ! Lâu nay mấy anh chị có ghé tới ăn không chú?

- Họ cũng hay ghé lắm! Đặc biệt là cái cô Ý Nhi đó. Cô ấy thường đến,

chú có hỏi về con, nghe nói dạo này con xin nghỉ ở trường để lo việc nhà.

- Vậy hả chú! Ý Nhi thường đi một mình ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.