THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 326

hiển nhiên của cuộc sống này. Một ngày nào đó, trong tương lai tôi và Khôi
Nguyên sẽ xa nhau, hoặc sự hấp dẫn trong tôi không còn nữa, hoặc vì lý do
nào đó mà anh ấy và tôi chỉ sống và nghĩ về nhau như một hoài niệm dĩ
vãng. Tôi biết nghĩ như thế sẽ rất khó chịu, rất buồn và không tốt. Nhưng
tôi không thể cố làm lơ với những thứ, những nỗi bất an cư ngụ trong sâu
thẳm tâm hồn tôi. “Mày hãy vui lên nào Ngọc Diệp, hãy nghĩ đến những
điều tích cực, đừng để khối óc mày ngập tràn những hình ảnh bi quan. Mày
làm được mà!” Vậy đó, tôi tự khích lệ mình.

Tôi say sưa ngắm nhìn anh ấy ngủ. Đó là lần đầu tiên tôi thấy người tôi

yêu nhắm mắt ngủ say. Trong lúc ngủ ảnh thật trẻ con, tôi chỉ thèm được
chủ động hôn lên vầng trán anh ấy. Tôi rướn người, xít môi lại gần hơn…

Khôi Nguyên từ từ mở mắt. Ảnh chớp mi mắt một nhịp, rồi mở to. Đôi

mắt long lanh tựa như ngấn lệ, mở ra một mùa thu trong suốt.

- Ngọc Diệp định hôn lén tôi đấy à?

Tôi e thẹn đáp:

- Làm gì có.

- Nói dối như Cuội ấy.

Anh vuốt tóc tôi, rồi nhẹ nhàng hôn lên dòng suối mát.

- Hôn tóc thôi, không được hôn môi đâu nhé Khôi Nguyên.

Tôi ra điều kiện với ảnh.

- Cấm người ta sao?

- Ai biểu anh lạm dụng làm gì.

- Ây, đúng là kỳ tích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.