THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 331

- Đến báo tin thôi.

- Tôi nghe thấy rồi.

- Tai cũng thính đấy nhỉ.

- Làm thám tử đương nhiên giác quan phải nhạy bén rồi.

- Chúng ta sắp có trò vui đấy.

- Đi chơi nữa sao?

- Ai nói với cô là đi chơi. Lần này, là công việc. Cô sẽ thấy, làm thám tử

không hề đơn giản chút nào. Nhưng làm thám tử cũng không hề nhàm chán.

- Anh làm tôi tò mò quá!

- Tránh ra nào! Cô đang ngán đường tôi đấy. - Khôi Nguyên gạt tôi ra,

rồi thong thả xuống nhà bếp.

---

Cả ngày hôm đó Khôi Nguyên nằm lì trong phòng, thời gian chủ yếu là

dành cho việc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Khôi Nguyên chở tôi đến một nơi vô cùng lạ lẫm.

Nói lạ lẫm là bởi, ban đầu tôi và ảnh cùng vào một quán chụp ảnh chân
dung. Ông lão tóc bạc, đeo cặp mắt kính dày cộm vừa trông thấy Khôi
Nguyên thì giống như cá bắt được mồi, ông lão mừng kinh khủng. Ông ném
xấp ảnh đang cầm trên tay xuống bàn, chạy tới nắm tay Khôi Nguyên,
miệng không ngớt nói:

- Cháu đã đến rồi. Thế là ông sắp có truyện để viết tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.