THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 333

“Cạch”

“Kẹt…ttt” – cánh cửa từ từ được mở ra.

Đập vào mắt tôi là một không gian, như tôi đã nói ban đầu là vô cùng lạ

lẫm. Căn phòng khá rộng treo đầy những trang phục lộng lẫy, trang phục đủ
các loại. Dày, dép, mũ, nón… không thiếu một thứ gì cả. Căn phòng còn
hơn cả một shop thời trang. Giữa phòng đặt một chiếc gương lớn, chiều cao
của chiếc gương phải hơn hai mét. Một cái bàn gỗ chạm khắc rất tinh vi,
trên bàn là son phấn, lượt là, những hủ sơn móng tay, đồ kẻ mắt các loại…
bên cạnh là một tủ cao cũng gần hai mét, với những ngăn kéo được dán
nhãn: Tóc người Mỹ, tóc người Châu Phi, tóc người châu Á, răng giả,
Silicon độn ngực…

- Khôi Nguyên, cháu cứ chơi cho thỏa trí tưởng tượng của mình. Ông ra

ngoài trước đây.

- Dạ! Cám ơn ông. Cháu sẽ ra sau khi đã biến hình xong.

Ông lão vỗ nhẹ lên vai Khôi Nguyên, rồi đi ra ngoài.

Còn lại tôi và Khôi Nguyên, tôi mới hỏi ảnh:

- Anh Nguyên, chúng ta làm gì ở đây?

- Theo tôi!

Khôi Nguyên đến chỗ treo áo đồ, lấy móc kéo xuống một bộ đồ da dành

cho nữ. Thiết kế của bộ đồ đó nhìn là biết dành cho những cô gái hư, thích
ăn chơi, và rất sành điệu.

- Cô đến chỗ bức màng che màu đen, đó là chỗ thay đồ, rồi mặc vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.