THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 335

- Thật. Đêm hôm qua, và hiện tại bây giờ là tôi thấy cô đặc biệt nhất đấy.

Nào, lại đây!

Tôi đã lựa cho cô một đôi giày, cô xem đi, rất ấn tượng.

Tôi cầm lấy đôi giày cao cổ bằng da cùng màu với bộ áo quần đang mặc

trên người. Đôi giày không cầu kỳ, đơn giản nhưng rất vừa mắt tôi, Khôi
Nguyên, anh ấy có khiếu thẩm mỹ lắm! Ảnh đã chọn thứ gì, thì thứ đó chắc
chắn phải đẹp.

Tôi mang đôi dày vào, rồi soi mình trước tấm gương lớn. Từng đường

nét cơ thể trình diễn mỹ miều trước mắt tôi, và trước mắt Khôi Nguyên. Lúc
này, khi soi mình trong gương tôi mới thật sự thấy mình đẹp. Tôi soi tới soi
lui vóc dáng của mình, Khôi Nguyên yêu cầu tôi:

- Ngọc Diệp, cô xoay một vòng tôi xem nào!

Tôi xoay một vòng cho anh ấy ngắm nghía.

- Phải vậy chứ! Tôi có lời khen đấy!

- Hì hì… tôi mờ, mặc gì cũng đẹp. – Tôi cười tít mắt.

- Mái tóc không được rồi. Lại bàn trang điểm đi!

Tôi bước tới bàn trang điểm, quay lại nhìn Khôi Nguyên.

- Anh muốn tôi làm gì nữa?

- Ngồi xuống ghế đi Ngọc Diệp.

Tôi ngồi xuống ghế,

Khôi Nguyên tiến lại đứng sau lưng tôi. Anh ấy một tay vịn lưng ghế,

cúi xuống thật gần tôi. Tôi nhìn qua tấm gương trang điểm, thấy khuôn mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.