THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 349

- Nãy giờ nghe ông kể, có liên quan đến việc cho số đâu.

- Ông đúng không phải dân trong nghề, cho số rành rành đó còn gì.

- Đâu?

- Cái hục mà tôi với thằng cháu bị lộn đầu xuống gọi là “hục chai”, hục

chai đọc lái lại là “hai chục”, tôi quốc con 20 liền, bao lô đánh lớn luôn. Tối
đến dò đài bắc ra liền một lúc bốn lô, quả đó tôi hốt đậm, tôi còn rất nhiều
tiền để ở chỗ cô Hải Yến chưa lấy hết đấy! Tôi mua heo quay về cúng cho
cô Hoàng Lan, nhưng cúng ở nhà rồi gọi hồn cô ấy đến ăn, chứ không dám
mò đến cái am chỗ đó nữa.

- Có chuyện như vậy sao? Thật là cô Hoàng Lan đã cho ông số chứ?

- Không tin thì cứ đến đó mà cầu, nhưng có chuyện gì tôi không chịu

trách nhiệm đâu nhé!

- Chưa đi mà ông đã nói thế thì đ.mẹ thằng nào dám đến nữa.

Nghe hai ông ngồi ngay bên cạnh nói chuyện. Tôi thở ra ngao ngán. Thì

ra, cái ông mặt mày bị trầy xướt đó, là cái ông cậu mà tối hôm nào chúng
tôi đã rình, ông ta và người cháu của mình khi đó, đang cầu số chơi lô đề
trước am thờ cô Hoàng Lan. Đêm đó, con chó đi hoang đã làm tôi sợ chết
khiếp. Và cũng làm cho cậu cháu ông ta tưởng nhầm đó là hồn ma của cô
Hoàng Lan.

---

Cái gã mặt bự, người xăm xia, tóc buộc đuôi tôm, vẫn đang nhìn tôi

chằm chằm. Tôi không dám tưởng tượng một ngày nào đó tôi nằm trong tay
gã, gã sẽ đối xử với tôi như thế nào. Ánh nhìn của gã mỗi lúc một làm tôi
khó chịu, và bối rối. Tôi chỉ mong sao sớm rời khỏi quán cà phê chết tiệc
đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.