THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 366

- Không được.

- A, anh đã tìm được vàng, đá quý hay rubi? Nói mau!

- Tôi chẳng tìm thấy gì cả.

- Còn nói là không, vậy thì đưa ra tôi xem!

- Không được, cô không muốn xem đâu.

- À ha! Anh cũng tham lam gớm. Cả tôi và anh cùng phát hiện ra, vậy

mà anh muốn chiếm kho báu cho riêng mình. Không muốn chia cho tôi, tôi
nhất định phải lấy cho bằng được, đưa nó cho tôi!

- Không được đâu.

Tôi kéo tay Khôi Nguyên, muốn dành lấy kho báu đang giấu trong túi áo

anh ấy. Ban đầu, Khôi Nguyên ngăn cản không cho tôi đạt được ý định,
nhưng trước sự cương quyết và lì lợm, tôi đã lấy được cái bịch nilon đó, để
xem kho báu gì nào, và tôi mở ra...

(...)

“Á...” Tôi ném cái bịch nilon ra xa.

Té bật ngửa.

- Đáng đời cô lắm! Ai biểu tham lam.

Tôi đưa tay lên vuốt ngực, thở hổn hển. Khôi Nguyên kia thật độc ác,

hắn đã bắt một con cóc xù xì bỏ vào trong bị nilon để đánh lừa tôi.

Hoàn hồn lại, tôi la lớn:

- Khôi Nguyên...nnn! Anh dám...mmm. Đồ nham hiểm kia...aaa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.