THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 377

- Là anh Quốc Việt phải không?

- Không, là đội thám tử nhí của tôi đấy. Bọn nhỏ báo lại, đã nghe được

tin tức của Bính Lù. Bọn nhỏ đã trà trộn vào những quán cà phê đầu gấu,
những sòng bạc, và những bến xe… chúng xuất hiện với thân phận là “nhân
viên” bán báo, đánh giày, bán vé số… để tiếp cận mục tiêu và nghe ngóng.
Cuối cùng cũng nghe được tin quan trọng, Bính Lù hiện đang trốn tại một
sòng bạc, số 115 đường Đào Duy Từ. Tôi phải cùng đi với Quốc Việt đến
đó một chuyến mới được.

- Cho tôi theo với.

- Không được đâu, như thế nguy hiểm lắm!

- Tôi thấy ở lại căn nhà này mới là nguy hiểm. Hãy cho tôi theo, tôi sẽ ở

bên ngoài chờ các vào bắt ông ta đem ra.

- Như thế cũng được. Cô chuẩn bị đi, tôi sẽ gọi cho Quốc Việt.

---

12 h 45’ Chúng tôi: tôi, Khôi Nguyên và anh Quốc Việt đến căn nhà số

115 đường Đào Duy Từ. Tôi ở bên ngoài quán cà phê gần đó, để đợi hai
ảnh. Khôi Nguyên cùng với anh Quốc Việt vào căn nhà, - đó là một sòng
bài hoạt động lén lút, - Khoảng 10 phút sau hai ảnh trở ra với kết quả không
như ý muốn. Hình như, Bính Lù đã biết được chỗ lẩn trốn của mình bị phát
hiện, nên đã bỏ trốn trước khi chúng tôi tìm đến. Buổi sáng ngày hôm đó,
coi như công cốc. Khôi Nguyên vẫn giữa được thái độ điềm tĩnh, còn anh
Quốc Việt thì điên tiết nói:

- Hừ, rõ ràng là chúng đã được báo tin. Nhưng, làm sao chúng có thể

biết được nhỉ? Thật là vô lý. Trước khi đi, tớ chưa hề nói cho ai biết cả. Cái
gã Bính Lù này làm tớ thấy bực mình rồi đó. Trước sau gì tớ cũng thộp
được gã cho xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.