THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 406

- Anh định chở tôi đi đâu vậy?

- Đến chỗ đó.

---

Chiếc cào cào chở tôi và Khôi Nguyên đến con hẻm lúc trước đã theo

dõi Hải Yến. Khôi Nguyên dừng xe lại trước lối vào con hẻm. Sau đó,
ngoái đầu lại nói với tôi:

- Cô xuống xe đi Ngọc Diệp!

- Anh bỏ tôi ở đây sao?

- Sau khi xong việc, tôi sẽ ra đón cô, đứng yên đây đợi tôi nhé!

- Anh đi lâu không vậy?

- Cũng không lâu lắm đâu. Nhớ tôi dặn kỹ nhé! Dù có xảy ra chuyện gì

cũng không được ra mặt nghe chưa! Cô tạm lánh đi trước đã.

- Được rồi.

Tôi xuống xe như lời của Khôi Nguyên, anh ấy cho chiếc cào cào chạy

thẳng một mạch, tôi đứng nhìn theo lưng anh ấy. Khi chiếc cào cào đến chỗ
căn nhà lúc trước Hải Yến tìm đến, Khôi Nguyên bất ngờ chặt tay lại, đâm
thẳng vào cánh cửa ra vào đang đóng kín bưng. Xe và người ngã nhào
xuống, Khôi Nguyên lăn ra đất nằm đau đớn quằn quại. Tôi đứng từ xa
trông thấy cảnh tượng đó, định chạy lại xem ảnh có bị gì không, thì nhớ lại
lời căn dặn của Khôi Nguyên, dù có xảy ra chuyện gì cũng không được lộ
mặt. Tôi rất nóng ruột, nhưng đành phải cắn răng đứng nhìn người tôi yêu
đang rất đau đớn. Gã đầu bò hôm nào ra mở cửa cho Hải Yến lại xuất hiện.
Khi gã vừa ra, thì Khôi Nguyên lóp ngóp bò dậy, hình như anh ấy có nói gì
đó với gã trong bộ dạng đau đớn, vì anh ấy đang còn một tay ôm bụng, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.