THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 462

- Vì ông trời cảm thấy buồn và đơn điệu nếu trên giới chỉ toàn là người

tốt.

- Nói như vậy thì ông trời cũng ác lắm.

- Ông trời không ác đâu, thực ra, là quyền năng của ông ấy có hạn, ông

ấy không thể tiêu diệt được cái ác, bởi trong bản thân ông cũng có một nửa
là ác.

- Tôi lại không tin trời nữa rồi, bây giờ tôi tin luật nhân quả thôi. Người

phụ nữ đó chắc kiếp trước vay nợ nhiều quá, nên kiếp này trả.

- Sẽ có một ngày, khi cô nhìn thấy cuộc sống như một dòng sông đang

trôi qua trước mắt mình với lắm thứ bẩn thỉu nở ra đóa hoa phúc đức, còn
lắm thứ tươi đẹp lại mang những mầm bệnh hiểm nghèo. Khi đó, cô cũng sẽ
không tin nhân quả, cô sẽ nói rằng, chẳng biết có kiếp sau hay không, mà
kiếp này cô thấy toàn những điều bất công.

- Không có cách nào cữu rỗi được ư?

- Có, một phần thôi, đó là tư duy, nói cách khác đó là tâm của cô. Nếu cô

nhìn thấy cuộc đời đẹp thì nó sẽ đẹp, nhìn thấy xấu thì nó sẽ xấu.

(...)

Chúng tôi lên xe trở về đồi trà,

Khi chiếc cào cào đến gần chân đồi, Khôi Nguyên cho xe đi chậm lại.

Một đám đông, nói chính xác hơn là một đám giang hồ đang đứng trước

mặt chúng tôi. Những kẻ với đầu tóc, thân hình, trang phục... toát lên rất rõ
ràng, là những kẻ đâm chém đã trở thành thú tiêu khiển của bọn người đó.

Chúng cầm trên tay típ sắt, mã tấu sáng loáng, có đứa còn cầm súng điện

trong tay bấm tành tạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.