THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 465

- Nếu tôi thắng, anh phải để cho tôi đi. Và lần sau không được bén mảng

đến khu vực này nữa. Đồng ý chứ?

- Đừng nói nhiều nữa, bắt đầu đi.

Hắn và Khôi Nguyên bước ra đấu trường (là bãi cát trắng), hai người

khởi động tay chân để đấu tay đôi với nhau. Có tiếng sáo vang lên buồn bã,
ủ ê... Đó là, tiếng sáo của ông đánh cá, ông ấy đang neo xuồng cách bờ
khoảng 20 mét.

- Cái lão kia! Đang chuẩn bị đánh nhau mà lão thổi sáo buồn não ruột

thế thì ai mà đánh cho nổi hả? Dẹp cây sáo đi! Còn không thì thổi một bài
khác vui hơn. – Hắn nói lớn để ông đánh cá nghe thấy.

Ông đánh cá đội nón lá, thân thể ốm o, so bại, mặc trên người bộ đồ bà

ba. Ông cũng đáp lại lời hắn, (không đáp cũng không được, vì hắn mà điên
lên thì lật xuồng của ông là chuyện dễ như bỡn.)

- Anh muốn tôi thổi bài gì nào?

- “Máu nhuộm bến thượng hải.”

- Được rồi.

Thế là ông ấy thổi: “ù u ú... ù u ù... ù u u ú u u ù ú u...”

- Hay đấy! Nào, vào cuộc chơi thôi chú em.

Hai người đàn ông đó lao vào cuộc chiến đấu trong nền nhạc “máu

nhuộm bến Thượng Hải”

Một số kẻ đứng xem mở điện thoại quay clip chuẩn bị úp lên facebook.

“Rầm... rầm... bịch... bốp... chát... hự...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.