THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 581

Lòng con trở nên sung sướng với ý nghĩ: Khôi Nguyên cũng nhớ đến

con, phải nhớ đến con thì ảnh mới có cùng biểu hiện như con vậy, vì thực tế
con đã rất nhớ ảnh, còn nghĩ về ảnh nhiều lắm đến mức nhập tâm luôn, đi
đâu làm gì, cũng thấy hình bóng của ảnh. Theo suy luận của con, từ kết quả
giống nhau đi ngược lại; cho ra cùng một nguyên nhân. Giống như một
phản ứng hóa học, cho ra kết quả tình yêu với chất kết tủa đậm đặc. Con
mỉm cười hạnh phúc.

- Bà ơi! Anh Nguyên có nói khi nào sẽ lại nghe bà kể chuyện không ạ?

- Cậu ấy nói là sẽ gọi điện đến hỏi bà khi cần, cậu ấy cho là đã tương đối

đầy đủ thông tin để phá án. Trước khi ra về, cậu ấy có xin bà địa chỉ của mẹ
con Thủy Tiên, nhưng bà không nhớ rõ, chỉ biết họ sống ở khu vực Bến
Lội.

Chia tay bà Hiền, con về lại phòng trọ. Đi được nửa đường thì có điện

thoại của anh Đình Văn mời đi uống cà phê. Cũng đã lâu rồi chưa gặp lại
ảnh, nên con nhận lời. Điểm hẹn là ở quán cà phê Gió Bấc, anh Đình Văn
đã đến trước con, có lẽ ảnh đã ngồi ở quán được khá lâu rồi mới gọi cho
con.

- Chào anh! - Con mỉm cười duyên dáng, bao giờ cũng vậy; với đàn ông

con luôn biết cách tận dụng nét đẹp trời phú.

- Chào em! - Đình Văn đáp lại lời chào của con, sau đó ảnh còn đứng

lên kéo ghế giúp con nữa. Ảnh thật là galant chứ không như “con người vô
tâm” kia.

Đình Văn là người đàn ông nhiều phụ nữ mong ước. Ảnh cao lớn,

gương mặt lại điển trai. Ở ảnh toát lên phong thái của con người quý phái.
Ảnh rất giàu có, và hơn nữa còn tốt bụng, thích làm việc thiện. Mấy cô
đồng nghiệp ở trường con, ai cũng thầm thương trộm nhớ ảnh; nhưng đáng
tiếc là ảnh không để ý đến ai cả, ngoài một người; đó là con, Ngọc Diệp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.