THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 65

- Dạ, có anh này là nhân viên của sở tài nguyên môi trường, anh ấy đến

để hỏi bà về giấy tờ nhà đất, ảnh nhờ cháu dẫn đến đây gặp bà nói chuyện.

- Các người vào đi! - Bà Thùy Dung mở cổng, cho tụi em vào nhà.

Đúng như Khôi Nguyên suy đoán, em được mở mang tầm mắt

Căn nhà bà Thùy Dung đang ở là một căn nhà chữ A được quét sơn đỏ,

nhà tương đối lớn, có sân vườn rộng nhưng kì dị ở chỗ: vườn trồng toàn cây
nắp ấm và móng cọp, ngoài ra không trồng bất kỳ loại cây nào khác.

Sân nhà được lót bằng loại đá gì em chẳng biết, đen sì và nhẵn bóng. Độ

bóng gần với mái tóc của người con gái mặc áo trắng em gặp trong cơn ác
mộng.

Bà Thùy Dung nuôi rất nhiều mèo, và con nào cũng một màu đen tuyền.

Dẫn tụi em tới trước cửa nhà, bà ấy không bước vào ngay mà cất tiếng

kêu:

- Meo meo... meo...

Một đàn mèo đen chạy lại, bà ấy nhìn lướt qua chúng, rồi chộp lấy ngay

một con mèo mập lông mượt, bà bồng con mèo trên tay âu yếm, vuốt ve.

- Ngoan, nếu biết nghe lời thì mẹ thương. Còn hư là mẹ thịt ăn đấy!

Em rợn gai óc khi nghe bà Thùy Dung nói với con mèo như vậy, em bắt

đầu sợ bà ấy từ đó.

Vào bên trong mới cảm nhận thấy sự âm u, tĩnh mịch của căn nhà phù

thủy đó. Nó cách biệt hoàn toàn với những gì bên ngoài bốn bức tường đá
cao chót vót kia.

- Trời ơi! Cái gì thế kia? - Em thốt lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.