THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 80

- Bà có biết ông Trịnh Vỹ cho đám công nhân người Hoa thuê căn nhà

bao lâu không?

- Gần mười năm lận đấy cậu Khôi Nguyên à. Từ hồi cô Hoàng Lan mới

được mười tuổi cho đến khi cô ấy vào lớp 12 thì cậu tính đi.

- Vậy tức là, năm cô Hoàng Lan được mười tám tuổi thì đám người đó

rời đi trả lại căn nhà cho chủ cũ?

- Cũng trong thời điểm đó bà Thùy Dung từ trại tâm thần trở về. Bệnh

viện nói bà ấy đã hoàn toàn bình phục; họ nói cũng có lý: sau gần mười
năm bà ấy thay đổi hẳn, trở nên rất thông minh lanh lợi. Thậm chí còn biết
tính toán làm ăn nữa, mặc dù đôi lúc bà ấy còn có những chuyển biến khác
thường về tính cách. Bà Thùy Dung thay đổi là vậy nhưng xem ra ông Trịnh
Vỹ vẫn chưa yên tâm, ông đã tính toán rất khéo léo: căn nhà ở dưới – nơi
cha con ông Trịnh Vỹ đang ở, - để dành cho bà Thùy Dung. Còn cha con họ
sẽ dọn lên đồi trà.

- Một cuộc di cư ngoạn mục. - Khôi Nguyên nói như thể pha trò, nhưng

nét mặt vẫn lạnh như tiền.

- Bà chưa cho cháu biết ông Trịnh Vỹ đã mất vì nguyên nhân gì? Và cô

Hoàng Lan nữa, bà có nói cô ấy mất khi tuổi đời còn rất trẻ.

- Đó là tấn bi kịch. Bà đã rất bàng hoàng khi ngày hôm đó phải nhận

một lúc hai tin dữ: Ông Trịnh Vỹ bị tai nạn giao thông, trên đường về nhà
chiếc xe chở theo ông lao xuống vực sâu hun hút. Năm phút sau thì nhận
được tin: cô Hoàng Lan treo cổ chết ở cây đa.

-Trời ơi! - Em thốt lên.

- Dọn về căn nhà này ở bao lâu thì bi kịch đó xảy ra ạ? - Khôi Nguyên

hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.