THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 84

- Alo…à, chị không ở đó nữa… chị về lại nhà cũ rồi…chuyện dài lắm

chị sẽ kể lại với em sau…ừm…ừm…rồi…chào em!

Em vừa tắt máy thì Khôi Nguyên đã hỏi ngay:

- Ai gọi cho cô đấy?

- À, nhỏ đồng nghiệp ấy mà. Lúc trước tôi có nhờ ba cô ấy tìm phòng trọ

cho mình, cô ấy có qua bên phòng trọ thăm tôi nhưng không thấy, hỏi bà
chủ thì nói tôi đã dọn đi, tò mò nên điện thoại hỏi thăm tôi thôi.

- Thời gian này tốt nhất nên tạm giữ kín mọi chuyện, đừng vội cho ai

biết công việc mà chúng ta đang làm.

- Anh lạ thật đấy!

- Lạ?

- Anh nói tạm giữ kín chuyện đừng cho ai biết, thế sao anh lại cho bà

Hiền biết? Lại còn kể chuyện của tôi ra nữa, ít ra anh cũng phải hỏi qua ý
kiến của tôi đã chứ! Anh xem thường người khác đến thế là cùng. - Em vặn
lại Khôi Nguyên.

- Cô chỉ được cái lý sự. Bà Hiền là trường hợp đặc biệt, và sẽ còn nhiều

trường hợp đặc biệt nữa chúng ta cần mở lòng thì họ mới hợp tác. Còn
những trường hợp khác chỉ mang lại phiền toái cho chúng ta mà thôi.

- Anh làm ơn mỉm cười khi nói chuyện có được không vậy? Anh cứ lầm

lì như vậy khiến người đối diện tâm lý rất nặng nề. - Em đang giận, em
không hiểu vì sao mình lại như vậy nữa.

- Cô thật là rảnh việc. Hết điều đáng quan tâm rồi hay sao mà cô lại

quan tâm đến khí sắc của tôi. Tôi có vui hay buồn, cười hay không thì có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.