THẦN ĐỒNG - Trang 177

Chương 12

DAY

Đêm đó, tôi đến phòng hội nghị chính cùng những người khác nghe về

bước tiếp theo của nhiệm vụ. Razor quay lại. Bốn lính Ái Quốc tụ thành
nhóm nhỏ tiếp tục công việc ở một góc phòng, như tôi thấy chủ yếu là các
Tin Tặc, đang phân tích hệ thống loa treo trên các tòa nhà. Tôi bắt đầu nhận
ra được vài người trong số họ - một Tin Tặc đầu trọc và nếu lùn hơn tí nữa
thì thân hình chẳng khác gì chiếc xe tăng; một người khác có cái mũi khổng
lồ đặt giữa hai con mắt hình bán nguyệt trên khuôn mặt mỏng dính; người
thứ ba là một cô gái bị chột một mắt. Hầu như ai cũng đều có một vết sẹo
kiểu gì đó. Sự chú ý của tôi chuyển dần về Razor, đang phát biểu với đám
đông phía trước căn phòng, bóng ông ta được đèn rọi lên tất cả các màn
hình bản đồ thế giới ở phía sau. Tôi nghển cổ lên để xem liệu có thấy Tess
đang tha thẩn với những người khác không, để kéo em ra một chỗ cố gắng
xin lỗi. Cuối cùng, tôi thấy em đang đứng với mấy Y sĩ thực tập, chìa lòng
bàn tay đang cầm một loại thảo dược nào đó và kiên nhẫn giải thích cách sử
dụng. Hoặc đó là tôi nghĩ thế. Tôi quyết định để dành lời xin lỗi lại nói sau.
Có vẻ lúc này em không cần tôi. Suy nghĩ đó khiến tôi buồn bã và khó chịu
đến lạ.

“Day!” Tess cuối cùng cũng thấy tôi. Tôi vẫy tay đáp lại em.

Em lách đến chỗ tôi, rồi lôi từ túi ra hai viên thuốc và một cuộn nhỏ băng

gạc sạch. Em ấn chúng vào tay tôi. “Tối nay nhớ giữ mình nhé, được
không?” em hổn hển nói, nhìn tôi kiên định. Chẳng có dấu hiệu nào về
xung đột vừa rồi giữa chúng tôi. “Em biết anh sẽ thế nào khi adrenaline của
anh tăng lên. Đừng làm gì điên rồ quá nhé.” Tess hất đầu về phía những
viên thuốc xanh trong tay tôi. “Chúng sẽ giữ ấm cho anh nếu ngoài kia quá
lạnh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.