THẦN ĐỒNG - Trang 308

“Cậu không sao chứ?” tôi lớn tiếng hỏi June. Cô đáp gì đó, nhưng tiếng

động cơ gầm rú khiến tôi không nghe rõ.

Đột nhiên, Kaede giật ngược một cái nút và đẩy hết cỡ một cái cần về

phía trước. Đầu tôi va mạnh vào thành buồng lái. Chúng tôi lộn đúng 180
độ trong chưa đầy một giây. Tôi nhìn thấy một chiếc máy bay đang phóng
thẳng về phía chúng tôi với tốc độ kinh hoàng. Theo bản năng, tôi vung hai
bàn tay lên.

June cũng hét lên, “Kaede, nó…”

Kaede bắt đầu bắn. Một cơn mưa những tia sáng chói bắn từ máy bay

của chúng tôi về phía cái máy bay trước mặt. Động cơ kéo chúng tôi lên
cao tiến về phía trước. Tiếng nổ vang lên phía sau chúng tôi - cái máy bay
kia hẳn đã dính đạn ở thùng xăng hoặc bị bắn xuyên thẳng qua buồng lái.

“Giờ bọn chúng muốn theo đuôi chúng ta thì sẽ khốn đốn chán,” cô ta

hét to. “Chúng ta đã dẫn trước khá xa rồi và bọn chúng không muốn cắt qua
mặt trận đâu. Tôi sẽ bắt cục cưng này bay hết tốc độ, vài phút nữa là chúng
ta đến lãnh thổ Cộng hòa thôi.” Tôi không hỏi cô ta định bay thế nào qua
mặt trận để không bị bắn hạ.

Nhìn xuyên qua buồng lái về phía những tòa nhà cao chót vót của vùng

Thuộc địa, tôi thở hắt ra, dựa hẳn người vào ghế. Những ánh đèn lấp lánh,
những tòa cao ốc sáng lóa, tất cả những thứ cha tôi từng miêu tả với tôi
trong những buổi tối ít ỏi của một năm chúng tôi còn có thể gặp ông. Nhìn
từ xa, trông chúng mới đẹp đẽ làm sao.

“Thế,” Kaede nói, “không phải tôi đang lãng phí xăng đấy chứ? Day,

chúng ta vẫn đến Denver chứ?”

“Đúng,” tôi đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.