THẦN ĐỒNG - Trang 310

Chương 25

JUNE

Mất vài phút để vào được biên giới Cộng hòa. Điều đó có nghĩa là, với

tốc độ của chúng tôi lúc này (dễ chừng hơn tám trăm dặm một giờ; chúng
tôi đều cảm thấy áp suất thay đổi đột ngột khi chúng tôi vượt qua được bức
tường âm thanh, giống như bị kéo ra khỏi bùn sâu vậy), chúng tôi chỉ cách
mặt trận tầm hai mươi dặm và cách Denver khoảng vài trăm dặm. Day kể
cho tôi mọi điều Kaede đã chia sẻ với cậu, về quân Ái Quốc và con người
thật của Razor, về Eden, rồi quyết tâm hất cẳng Cử tri của Quốc hội. Tất cả
những điều tôi đã phát hiện ra và một số thứ khác. Đầu óc tôi đã mờ mịt từ
lúc chúng tôi trốn khỏi phòng và tìm cách lên được sân thượng bệnh viện.
Bây giờ, với không khí ngoài trời giá lạnh và tốc độ bay của Kaede, tôi đã
có thể tính toán cụ thể rõ ràng hơn một chút.

“Chúng ta đang áp sát mặt trận,” Kaede nói. Ngay khi những lời đó vừa

bật ra khỏi miệng cô ta, tôi nghe thấy những tiếng nổ xa xa. Chúng bị bóp
nghẹt, nhưng chúng tôi chắc phải ở trên độ cao hàng nghìn mét và tôi vẫn
có thể cảm thấy sự chấn động mỗi lần chúng vang lên. Máy bay bất ngờ
tăng độ cao và tôi bị ép chặt vào ghế. Cô ta đang cố đưa máy bay lên cao
hết mức để chúng tôi không bị tên lửa mặt đất bắn hạ. Tôi cố thở sâu và giữ
bình tĩnh trong khi chúng tôi tiếp tục lên cao. Tai tôi ù đi. Tôi thấy Kaede
rơi vào trận địa của một đội chiến đấu cơ Thuộc địa. “Chúng ta sẽ phải sớm
cắt đuôi chúng,” cô ta lẩm bẩm. Giọng cô ta toát lên sự đau đớn, có lẽ do
một vết thương đạn bắn. “Bám chặt nhé.”

“Day?” tôi cố gọi.

Tôi không nghe thấy gì cả, và trong một giây tôi tưởng cậu đã ngất. Rồi

cậu đáp, “Vẫn ở đây.” Giọng cậu rã rời, như thể cậu đang phải cố gắng để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.