THẦN ĐỒNG - Trang 87

một. Tay dẫn đường quẹt một tấm thẻ ngang cửa. Nó kêu bíp, nhấp nháy
đèn xanh và trượt mở.

“Lúc chúng tìm đến nhớ giả bộ đánh nhau đấy,” tay lính Ái Quốc nói

bằng giọng khiến tôi gần như không nghe thấy. Bộ dạng hắn không khác
bất kỳ tên lính nào ở đây, với mái tóc bóng lộn và đồng phục màu đen.
“Phải làm cho chúng tin là cô không muốn bị bắt. Cô đang tìm cách ra đầu
thú ở gần Denver. Được chứ?”

Tôi gật đầu.

Sự chú ý của hắn rời khỏi tôi. Hắn quan sát đại sảnh, ngước mắt lên kiểm

tra trần nhà. Một dãy máy quay an ninh treo dọc hành lang, tổng cộng tám
chiếc, mỗi chiếc chiếu thẳng vào một cánh cửa phòng lính. Trước khi
chúng tôi bước hẳn vào trong đại sảnh, tên lính dẫn đường rút ra một con
dao nhíp và dùng nó cắt một chiếc khuy bóng loáng trên áo khoác của hắn.
Sau đó hắn dựa sát vào cửa, giậm hai chân vào hai bên khung cửa rồi nhảy
lên.

Tôi liếc về cuối sảnh. Giờ không có tên lính nào khác ở đây, nhưng nếu

một tên bất ngờ rẽ vào góc thì sao? Không có gì ngạc nhiên nếu bọn chúng
bắt tôi ở đây (suy cho cùng, đó là kế hoạch của chúng tôi mà), nhưng còn
tên dẫn đường này thì sao?

Hắn với lên chỗ máy quay an ninh đầu tiên, rồi dùng dao cạo lớp vỏ cao

su bảo vệ dây dẫn. Khi lớp cao su đã bị cạo một ít, để lộ đống dây dẫn bên
dưới, hắn lấy tay áo bọc các ngón tay và ép chặt chiếc khuy áo kim loại
vào.

Vài tia lửa lóe lên. Trước sự ngạc nhiên của tôi, toàn bộ máy quay dọc

sảnh đều nhá đèn rồi tắt ngóm.

“Làm sao anh có thể phá hết chúng chỉ với một…?” tôi thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.